Thơ là đóa hoa nở màu trong tim nhớ. Nhạc là cánh gió đưa hương hoa
vào hồn những vương vấn hoài mong. Trên vườn hoa thơ nhạc, có bóng
chữ du dương với cảm điệu hòa giao, có tiếng hát thương nhẹ vang làn
gió mộng, chìm vào tâm tư lắng đọng, để mãi còn đây dư âm về trên
từng phím nhạc lòng mênh mông.
Biển nhạc trên hoa thơ
Dìu nhau về chung lối
Trên cung đàn ước mơ
Lời yêu theo sóng gọi
Vỗ tìm bờ ngẩn ngơ...
Trường Đinh
Pages
Giới thiệu Tú Anh Store - Mỹ Phẩm Hàn Quốc
Những Trang Nhạc Thân Thương
Pages
Sunday, December 30, 2018
Mưa Đà Nẵng
Biển Mỹ Khê chiều bỗng mưa đầy
Bãi cát buồn nằm nghe sóng vỗ
Gió bập bùng trên tóc em bay
Cầu Tình Yêu bây giờ xa lắc
Có ai ngồi đợi buổi mưa qua
Nước sông Hàn hình như đang hát
Khúc nhạc tình hay tiếng chia xa
Bà Nà Hill sương mù lối phủ
Chiếc cầu Vàng chìm khuất trong mây
Nghe đâu đây như lời tình tự
Đà Nẵng ơi, gửi nhớ nơi này!
Chào thành phố, chào cơn mưa sớm
Sáng phi trường ai tiễn đưa nhau
Thu đã cạn hay đông vừa chớm
Mà trong tim mưa trắng một màu!
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Đà Nẵng, ngày cuối năm 2018
Thiên đường của chúng con
Phổ nhạc: Nguyễn Hải
Đệm nhạc: Nguyễn Hải
Trình bày: Hà Lan Phương
Mẹ Hi kính thương.
Thuở thiếu thời, con đã từng đến nhà mẹ chơi với Tường, rồi ăn uống, ngủ luôn ở nhà, con xem và thương các em như em ruột của mình, từ trong tâm khảm đã coi mẹ như người mẹ thứ hai.
Khi bắt đầu trưởng thành, gia nhập quân ngũ có lần về thăm gia đình bị Cửu con của ông bà Tăng lấy xe Jeep lùn Mới tinh của con lái đâm vào hội trường, mẹ đã giúp lo liệu mọi việc từ A tới Z, nếu không con đã bị trở ngại nặng trong quân ngũ. Tình thương và công ơn mẹ dành cho con, con không bao giờ quên nhưng cũng không biết làm thế nào để đền đáp, chỉ ôm ấp trong lòng. Nay phổ nhạc vào bài thơ của em Ánh kính tặng mẹ để tỏ chút lòng biết ơn.
Kính mẹ và chúc mẹ sống lâu trên trăm tuổi.
Con Nguyễn Hữu Hải
Monday, December 24, 2018
Sunday, December 23, 2018
Một Chút Giáng Sinh
Merry Christmas and Happy New Year
Chúc toàn thể thành viên trong gia đình vườn thơ nhạc một mùa Giáng Sinh an bình và một năm mới tràn đầy hạnh phúc thắng lợi
Thursday, December 20, 2018
THƯƠNG VỀ PHỐ CŨ
THƯƠNG VỀ PHỐ CŨ
thơ xuôi ngược
Thương mãi ngắm quanh thả bước vòng
Ngõ đầu bên phố cảnh vàng bông
Đường sau chợ vắng hồ xanh nước
Hạ đến chiều nghiêng ánh nhật hồng
Hương dịu tỏa lan hơi cạn dứt
Dốc xa trời lặng bóng hư không
Trường Giang phủ trắng mây về lại
Lữ khách chờ đò bến cuối sông
Nguyễn Chí Hiệp
20.12.2018
Wednesday, December 19, 2018
Về thôi em trăng sao
Tuesday, December 11, 2018
CÓ NHỮNG LÚC
CÓ NHỮNG LÚC
Có những phút, ngồi nghĩ về quá khứ
Này mộng mơ, này thơ trẻ năm nào
Có những lúc, ngẩn ngơ đêm về sáng
Nhớ tình thân, những tinh tú mơ hồ
Chạm hư vô, tóc ai mềm chợt xõa
Gió nào bay, quên vết sướt tim trầm
Có những lúc, chạm tay vào giao điểm
Mới hay rằng chỗ kết nối còn đâu
Ta thảng thốt, giật mình giữa đêm thâu
Ngồi lặng lẽ, nhìn trăng loang khung cửa
Có đôi phút, một ngày dăm ba bữa
Cứ tưởng như thời gian quay ngược dần
Ta ngỡ như hồn đi về quá khứ
Đồi thông xanh, dải mây trắng dịu vời
Hương hoa cỏ nồng nàn ôm giấc lạ
Tiếng bông đùa như thoảng có thoảng không
Có những lúc môi cười hoa thắm đỏ
Như mặt hồ lung linh thuở xa xưa
Như bàn tay còn đếm những nhịp thừa
Đưa xa vắng gợn sóng chiều thi thoảng
Đôi mắt nâu như thấy trời bãng lãng
Vầng mây cao, ánh nắng cuối của ngày
Có những lúc dường như ở đâu đây
Người còn đó, đôi môi cười thật ngọt
Chú ngựa xinh, nháy mắt rồi gặm cỏ
Lắc lắc bờm xua chút gió qua tai
Ta ngắm chiều, ngắm cả những phôi phai
Ngày xưa cũ ...rồi một, hai...bước tiếp
Có những lúc, ngồi ngủ quên thiêm thiếp
Lạc mộng xưa những lối cũ lại về
Có những lúc, đang tỉnh lại như mê
Và nhắm mắt, để chiều qua mắt lá
Có những lúc, hồn chợt xanh xao quá
Như một chiều lạnh giá ở chớm đông
Như thoang thoảng hương đồng cỏ thơm nồng
Để lòng đau một quãng chùng lạc nhịp
Có những lúc ta chừng như bắt kịp
Một tuổi thơ, một tuổi trẻ cháy lòng
Chỉ đôi phút, lại thấy mình rỗng không
Lạc lõng phố, những lúc này, thật lạc...
Châu Nguyễn
181112
Sunday, December 9, 2018
MONG ĐỢI
Phút giây mong nhớ vẫn nơi đây
Hơi sương phủ trắng chìm nhân ảnh
Ngõ phố che mờ khuất bóng cây
Lời cất giọng sầu ai nói gọi
Phím rung đàn oán lệ vơi đầy
Ơi à tiếng hát ru con trẻ
Mãi đắm hồn buồn giấc mộng say...
09.12.2018
Monday, December 3, 2018
CẦM THI LẠC MỘNG
Gượm lòng mình thành mưa nhỏ nghiêng chao
Chiều hôm nay như đợt sóng cuộn trào
Mây thiên lĩnh đổ nhào lên dốc núi
Đuổi bắt nhau tận cuối dốc thời gian
Lá thông reo bản tình khúc tuyệt ngàn
Để hụt hẫng tim người nơi cổ mộ
Chút tâm tư đã chìm đáy mộng vàng
Tình theo gió nơi ngã rẽ trái ngang
Đời thinh vắng, mênh mang từng cảnh ngộ
Nối tử sinh nơi bờ cõi tương giao
Nơi thâm u có phiến thạch thanh cao
Hiện nhân ảnh treo cuối trời thương nhớ
Chuyện tương tư huyết tụ bóng trăng mờ
Gió nghễnh ngãng đánh rơi từng hơi thở
Cỏ lao xao câu chuyện cổ bông đùa.
Nơi trần ai kiến sinh cõi xa mờ
Tâm dao động nguyệt khúc lạc đường tơ
Sóng rì rầm .... xa xăm dần thực tại.
110404
Friday, November 30, 2018
NHẠY CẢM …
Có nhiều nhậy cảm hư hao
trái tìm đang trải nỗi sầu khó quên
vương mang bởi nụ hôn mềm
một thời chạm khắc trên triền môi mơ
*
Khi không nhung nhớ đổi bờ
có vì cảm xúc đã mờ dấu yêu
thâm tâm đâu muốn ngả chiều
cho thêm chuốc lấy nghiêng xiêu ngực trần
*
Ừ, ngồi ngẫm nghĩ_phân vân
hay tim loã thể đến cùng cực chăng
Người hiểu mà, em là trăng
mà Người vẫn thích chênh chông trăng tròn
*
Đôi khi nửa giấc mơ hồng
môi người đặt khẽ_ rùng mình cong vênh
giữa hai vành núi dễ thương
nghe hơi thở chạm_ tròn lăn ưởn mình
đông hương
Thursday, November 29, 2018
Tình Em
Sông về biển rộng
Tình anh như mộng
Mộng có thật đâu
Tình em không màu
Anh thì muôn sắc
Tìm trong ánh mắt
Chỉ trắng và đen
Trong nhớ và quên
Anh là nỗi nhớ
Em con phố nhỏ
Anh cõi mù xa
Phía nào anh qua
Em dài bước đợi
Phía nào gió gọi
Em vẫn một mình
Tình em lặng thinh
Trong cơn bão nổi
Anh cao vời vợi
Em dưới lũng sâu
Tình em mưa mau
Anh là nắng hạn
Bốn mùa lận đận
Yêu thương vô ngần.
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Sài Gòn, 21/11/2018
#Tuanh
#Nguyenngoctuanh
#Ngocphuongly
#Lylynguyen
Wednesday, November 28, 2018
Dậy đi em
Phổ nhạc: Ng. Hải & H.L. Phương
Đệm đàn: Nguyễn Hải
Trình bày: Hà Lan Phương
MẶC KHẢI
MẶC KHẢI
Em mời anh, đứng nơi đây, tĩnh lặng
Hòa tan mình vào tia sáng cuối ngày
Thả trôi mình theo những áng mây bay
Nghe nhịp núi buổi chiều phai nắng đổ
Em mời chị, ngồi yên bên khung cửa sổ
Kéo rèm ra, mở cửa nhé, nhìn thật xa
Xòe bàn tay, đón lấy nắng chiều tà
Hít thật sâu nhé, hương hoa buổi chiều
Hãy cùng nhau, ta ngắm vẻ mĩ miều
Hoang sơ hùng tráng của thiều quang trôi
Lắng nghe đời chậm, thấp mây trời
Phiêu du cơn gió qua đời...lãng trôi
Chỉ vậy thôi, ta ngồi đếm những phai phôi
Lắng nghe tịch lặng tự trong hồn mình
Mở tim đón nhận lấy những mông mênh
Để nghe từ ái lại yêu thêm đời
Chỉ vậy thôi, dù mộng ở viễn khơi
Dù hoang sơ núi tầm thường đời nhau
Cũng sẽ nghe thánh khúc rất nhiệm mầu
Của chiều hờ hững, lắng sâu lòng mình
Châu Nguyễn
181128
Friday, November 23, 2018
Ai có về quê hương
*
Không lẽ rong tìm mơ ước cũ…
trốn vào cám dỗ tuổi ham vui
trái tim đã nhạt màu thương nhớ
xem như định mệnh đã an bài
*
Mai một linh hồn về xứ sở
có những loài chim sặc sỡ màu
có những giòng sông xanh bóng lệ
có những ân tình không chiêm bao
*
Thì sao không thử vui một chuyến
vân du vào cõi chỉ riêng người
hay sợ cổng trời luôn khoá đóng
trước mình chỉ có bóng trăng soi
*
Nghe lành lạnh gió mùa Đông Bắc
thổi về đêm băng giá hai vai
chạy hoài không kịp theo bát ngát
đành ngủ bụi bờ _mai hãy hay...
*
Ơ_trước mắt mình tuyệt tình cốc
chiếc am nho nhỏ lửng lơ trời
tôi máng theo thang mây ai thả
chỉ bốn tường bằng kiếng soi tôi
Thursday, November 22, 2018
NGỠ VỪA NHƯ THẤY DÁNG XUÂN
Tuesday, November 20, 2018
EM NGỦ NHÉ
Em Ngủ Nhé
Nhắm mắt lại giữa rừng già tội lỗi
Bỏ quên đường mấy đoạn dốc chông gai
Em ngủ nhé, bỏ mặc cả ngày dài
Tà dương phủ vạt nắng vàng chấp chới
Nơi hoang sơ cỏ cây vui ngày hội
Xếp nệm mơ, làm gối đá tặng em
Em ngủ đây, mặc kệ đời trắng đen
Hay giông gió có chực chờ lao đến
Mắt nhắm lại nghe rừng già lay chuyển
Múa khúc ca xào xạc lá buồn vui
Tiếng suối chảy êm êm rất dịu vời
Loài chim lạ cuối trời xa mê mải
Em ngủ nhé, mộng hiền ngoan đối đãi
Đón người mơ nơi góc khuất cuộc tình
Em ngủ nhé, tim bỗng hóa mông mênh
Tan theo gió một chiều xưa nắng tắt
Châu Nguyễn
181120
Friday, November 16, 2018
CHỈ LÀ ƯỚC MƠ
CHỈ LÀ ƯỚC MƠ
Xòe tay nhận lời chúc vu vơ
Của nắng sớm, gió mông lung đùa nghịch
Ta vờ như trượt theo từng mắc xích
Khớp thời gian nghe kẽo kẹt trêu người
Giòng sông xưa, tuổi thơ thắm mây trời
Lục bình tím, như áo em nền nã
Nợ gì nhau, mà sao lời vay trả
Đến cuối đời, vẫn lãi chất chồng thêm
Kỷ vật xưa, tay cầm, đâu dễ quên
Ôm giấc mộng bên thềm xưa lá đổ
Nắng sớm nay chừng như lời thổ lộ
Sợi tơ tình anh kéo kén ngủ say
Ta gửi nhau lời thơ mới sớm nay
Như gió thoảng, mây chậm bay buổi sáng
Trời xám trong, nắng chừng như lơ đãng
Mộng cùng mơ, có mấy quãng thực hư?
Tiếng ai đi, thềm gió lộng ngôn từ
Ôm nỗi nhớ quấn quanh thành chiếc áo
Trời sớm nay, mây úa hồn thu thảo
Vỡ mơ hồ, bóng nắng nhỏ ...loang đi
Châu Nguyễn
Saturday, November 10, 2018
Bánh Tét Trà Vinh
ngọt ngào hương lúa
bàn tay em đó
gói trọn mối tình
Này chiếc bánh xinh
xanh màu của lá
đậu xanh nếp lạ
hương vị quê nhà
Anh có đi qua
mua dùm em nhé
như câu chuyện kể
bánh tét Trà Vinh
Ngày tháng lênh đênh
xa rồi có nhớ
bàn tay em nhỏ
gói chiếc bánh này
Nhìn trời mây bay
bên dòng sông Cửu
quê hương huyền diệu
hỏi người biết không?
Thương mãi một dòng
thương mùa nước nổi
anh ơi đừng vội
chiếc bánh quê em
Người nhé đừng quên
như tình em đó
bàn tay em nhỏ
bánh tét quê nhà
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Sài Gòn, 11/11/2018
CUỐI THU
CUỐI THU
Sương mờ loang, đường xa bóng nhỏ
Khúc niệm từ vò võ canh thâu
Lá vàng rơi rụng về đâu
Lá xanh ngơ ngác ôm sầu thiên thu
Bóng ai xa, mù mù chẳng tỏ
Lối vòng quanh, chẳng ngõ nào quen
Đi tìm cánh cổng cài then
Tìm cánh hoa cũ men theo rừng chiều
Nắng đìu hiu trêu người đi trốn
Sương ngại ngần phủ khắp lối đi
Tìm nhau giữa những hồ nghi
Những âm, những ảnh vô tri lắm lời
Rừng xưa cũ, bóng đời vời vợi
Lối thu sương, chậm bước đăng trình
Xòe tay nhặt lấy mông mênh
Nhặt con tim nát chênh vênh rừng chiều...
Ngày cuối thu buồn rơi lá úa
Cuối cuộc tình mấy thuở nào vui
Cứ mơ sẽ đặng gặp người
Cứ mơ rồi sẽ mãi cười cùng ai
Đường thu giăng lá cài chân bước
Lành lạnh trông bóng nhỏ mơ hồ
Ngày cuối thu gió cũng hư vô
Bài thơ vỡ vụn lững lờ bay đi.
Châu Nguyễn- 180911
Thursday, November 8, 2018
Việt Nam tôi đâu
Saturday, November 3, 2018
ĐI VÀO CƠN MÊ
ĐI VÀO CƠN MÊ
Xào xạc lá, chân mềm hương cỏ
Hồn đi hoang, giữa lối muôn trùng
Xòe bàn tay, chạm đến vô cùng
Hơi thở nhẹ loang trùm trong sương khói...
Ai đưa tôi lối nào đi tới
Chập choạng chiều, nắng đổ lả lơi
Ai dắt tôi mộng đời vời vợi
Mê mê hồ nắng cũng chơi vơi
Sương hồ như phủ mờ đêm tới
Ai cầm tay đưa lối dẫn đường
Lối nào đây giữa vạn tình thương
Đâu đích đến lời vô thường gió điểm
Ai hóa thân lu mờ trang diễm tuyệt
Áng thơ xinh đem gối để đầu nằm
Lá vàng mơ ai khóc mộng trăm năm
Thành sương khói lãng tan chiều ảo ảnh
Mộng cùng mê, thảng thốt chiều sương lạnh
Giơ tay vén, mảng mơ hồ cô quạnh
Thấy gì không, con đường vắng không tên
Thấy gì không, chỉ trống rỗng...mông mênh
Châu Nguyễn
3 Nov 2018
Wednesday, October 31, 2018
LẠNH
Lá vàng phai, điểm chút mơ hồ
Em lạnh không, sớm nay sương trắng
Mờ con tim, phai một bóng hình
Phố ngập ngừng, hàng lá xanh xao
Sương giăng mắc, mịt mờ ngõ nhỏ
Lạnh phải không, một ánh mắt trao
Trời vào thu, lạnh lắm em ơi
Bên kia trời, sương còn rơi bãng lãng
Che lối em, đường đến trùng khơi
Để quên nhau, lạc một nỗi sầu
Em ở đâu, vàng phai một đóa
Cánh hoa xinh mấy thuở xa gần
Chẳng ghé ngang, thiếu dấu bàn chân
Mơ luân vũ một sớm nào hạnh ngộ
Cùng em cười, tựa nhánh khổ đời anh
Sương giăng sầu, em sao chẳng thấy
Đường cô liêu, anh lại bước đó đây
Lá còn bay, tim u hoài....chợt lạnh!!!
1 Nov, 2018
Tuesday, October 30, 2018
BẮT GIỌT NẮNG MAI
Lũ vành khuyên ríu rít chuyền cành
Con sáo già nhà bên:"Good morning"
Lũ con nít, réo ầm ngoài phố nhỏ
Đọng sương mềm, thơm lắng đọng hương hoa
Gió lại về, bẹo cánh má hồng say
Thơm lên lá, ngất ngây mùi hoa cỏ
Gói tơ lòng, họa mấy nỗi ưu linh
Giơ tay ra, bắt lấy giọt nắng xinh
Đem vào cất ở tim mình, thật kỹ
Giấc mộng nào chưa kịp tỉnh, vu vơ
Bắt nắng mai, thổi nhẹ vào vần thơ
Ướp gió sớm, thơ thêm đường mộng mị
Nắng mỉm cười, he hé cánh môi xinh
Lá cây nghiêng, như đang khẽ cúi mình
Chào buổi sáng, cô em mình, xinh lắm!
Bé yêu ơi, hãy ghé lại đây chơi
Hãy ngắm tôi, môi hãy nhớ mỉm cười
Bởi ngày mới, nhiều niềm vui đang đợi.
TOA THUỐC GỬI CÔ ẤY
TOA THUỐC GỬI CÔ ẤY
Ngồi chống cằm, nghe cô khai bệnh
Bệnh trầm kha, tợ bệnh nan y
Bao nhiêu năm chẳng chuyển biến chi
Cô than thở, chắc xuống mồ, còn mãi
Triệu chứng sao, cô bảo rằng khó tả
Người đi xa, tối như là...Thức trắng
Hết đi vào, lại mở cửa, đi ra
Ngồi ngơ ngẩn, suốt cả đêm, thế đó...
Chỉ cần người lỡ khen cô nào đó
Ruột gan sôi, mặt đỏ bừng, tức nghẹn
Thở không xong, cứ như lửa trong lòng
Muốn hét toáng, mà kiềm lòng, lại nhịn
Người về rồi, tim nhẹ hẫng, reo vui
Cả ngày đi vô, ra lại chốc chốc cô cười
Chẳng ai hiểu chuyện gì hay đến thế
Chỉ biết rằng, cô khi ấy, đẹp như hoa...
Ngồi trầm ngâm, tay gõ nhịp, trầm ngâm...
Bệnh này đây, đúng nan y, khó trị
Bởi cô đây, giấu giếm ở nơi tim
Một bóng hình, quá nặng cân, phiền lụy
Ngày qua ngày, tim cô muốn ngã quỵ
Thở khó khăn bởi cứ mãi thức khuya
Lại ngơ ngẩn, lại thơ thẩn lia chia
Nên ôm bệnh sầu tương tư ...Khó chữa...
Thôi, vầy đi...tôi cho cô toa này
Uống không hết, lại ghé nữa...kể tôi nghe 😂
Tôi tăng liều theo thể trọng cô nhe
Thì tất khỏi, không sớm thì ...sẽ muộn
Bước đầu tiên, ngày thức sớm, ra vườn
Trồng một cây ăn trái to đùng cho tôi
Mỗi một ngày nhớ chăm sóc, bón phân
Lại tưới tắm, đủ một ngày ba cữ
Xuân, Hạ, Thu, Đông cô phải đều chăm đủ
Cho tới ngày kết trái ngọt ngon
Cô phải rình chim chóc, hay lũ chồn ăn trộm
Đặng giữ gìn từng trái một, nghe không...
Tới ngày nào, thu hoạch đã làm xong
Cô mới được nghĩ về người ấy
Hãy lấy giỏ, gói thật đầy trái ngọt
Và nắn nót:"Gửi đến người tôi thương..."
Đảm bảo rằng cô sẽ lại thở suông
Đêm ngủ ngon, ngày bình yên trở lại
Không thở dài, bớt khắc khoải, chả vì đâu
Bởi cô bận ngập đầu, chăm cây đó
Toa kê xong, cô sao còn đứng ngó
Nghi ngại chi mà không thử một lần
Cô tin tôi, cô sẽ khỏe dần dần
Và khỏi bệnh ngày nào đó...không biết ...
Châu Nguyễn
30 Oct 2018
Monday, October 29, 2018
TIỄN BẠN VÔ QUÂN
Phải chăng mừng đã thoát xiềng gông
Cuối tuần ni, mày lên quân rồi nhỉ
Thỏa ước mơ không lực vẫy vùng
Phận hồng nhan sao phải quá gian truân
Hãy cứ sống, một lần cho thật sự
Làm những gì cảm thấy tốt cho bản thân.
Đừng do dự, đừng vì ai đó thương tâm
Hãy bay lên như thần ưng dũng mãnh
Rời mỏm đá khô cằn, tung cánh bay
Với ước mơ của chính mình đó nhé
Nên hãy cứ đi, từng bước thật mạnh mẽ
Đứa cản đường, cứ đá thẳng, văng đi
Sẽ tự hào bởi mẹ là quân nhân
Mẹ chúng bay ở trời cao vẫy vùng
Rất oai phong, không ngại ngần ai cả
Cũng tự hào con mình-lính không quân
Tướng nữ lưu, uy dũng và hào hùng
Cho gia đình sang trang đầy nắng mới
Thử chăm con cho biết khổ một lần
Để rồi xem, ai bỏ cuộc giữa chừng
Ai chiến thắng với nụ cười sau chót.
Tạm biệt con, và hẹn gặp người thân
Hãy cứ vui, mặc kệ thứ điên khùng
Đừng nghe nữa, cứ đường ta, ta bước
Bước đường hoàng, người tiếp đón quang vinh
Sự đời mà, có mấy khi hay được
Cứ cố lên, ước mơ chẳng phụ mình
30 Oct, 2018
ĐÊM, BÉ NHỚ AI
Điểm tình tang những nỗi nhớ bỏ quên
Người đã xa, chẳng còn nhớ nỗi tên
Nên bảo buồn...Ừ, mơ hồ...xa vắng
Chuông điểm giờ đêm thanh vắng buồn tênh
Phố về đêm, khung cửa sổ im lìm
Đèn thao thức, tô vàng hoang góc phố
Hương nào xa, phảng phất gió đi qua
Vương mắt nhỏ, lệ giăng nhòa con phố
Lưng chợt lạnh, phải ai về ngang cửa ?
Lại ghé ngang khung trời mộng đêm xanh
Giòng thời gian, điểm tóc rối, buông mành
Tôi, đi ngủ, chúc mộng lành tất cả
29 Oct 2018
Saturday, October 27, 2018
LỬA CHÁY SÔNG MÂY
Rực đất trời, tái hiện những bi thương
Như thảng thốt, mảnh vô thường chắp vá
Dưới nắng tà, đốt cháy cả hoàng hôn
Như thiêu cả, cánh rừng già nắng khét
Nhuộm rực vàng cả góc trời đỏ choét
Đốt luôn này góc niệm cũ mộng mơ
Rừng thiên thu, bụi phủ cả sơn khê
Có trái tim dưới sông mê bắt lửa
Âm ỉ đau, nhớ thuở còn ngây thơ...
Bàn tay nắm, nghe hơi tàn, đất lạnh
Mắt hoàng hôn, vẫn treo cao, tròn vạnh
Cháy lòng chiều, cô quạnh chút phù vân
Nghe bi tráng thuở hào hùng xưa trẻ
Cất lời ca, giữa đỉnh chiều quạnh quẽ
Cháy cõi lòng, những nỗi nhớ mông lung.
Tim lỗi nhịp, bàn tay giờ lạnh ngắt
Có nghe chăng nỗi lòng ai se thắt
Lửa hôn hoàng, úp mặt giữa ba sinh.
Buồn đến lạ, một mình, tim hoang phế
Chữ đụng nhau, nghe đến chừng, quá tệ
Có gì đâu, chỉ nắng tắt...Hoàng hôn!
27 Oct, 2018
THU NÀY SEN ĐI ĐÂU
Tiếng cười xưa, bên lối cỏ, gió giao mùa
Như còn đấy, nào phải xa tít tắp
Cách thiên thu, vỡ lối mộng bên trời
Sống khiêm cung, không vướng chút bùn nhơ
Năm hai lượt về gõ cửa trong mơ
Cười từ ái, thân thương nào thuở ấy
Đến thật nhanh, đi cũng thật vội vàng
Tôi muốn trách ông trời, ơi sao tệ
Rỉ rả mưa, sen chết gục ngỡ ngàng
Gió đổi màu, mang theo hương tê tái
Tôi ngồi trông, ngày và đêm khắc khoải
Chỉ những mong, sen mau chóng nở bông...
Đùa vui vui mỗi cơn gió sớm chiều
Sen lặng lẽ, không về thăm tôi nữa
Để thu buồn, trăn trở giấc liêu xiêu...
27 Oct, 2018
Thursday, October 25, 2018
Ờ THÌ, BUỒN...
Nghe tiếng cười khúc khích của trẻ thơ
Tay run run, mái tóc anh bạc phơ
Ôm con nhỏ, mắt long lanh rực sáng
Nét mỏi mệt còn in đậm trên môi
Đứng ngoài hiên, chẳng thốt nỗi lên lời
Nghe âm vọng, nhói đau nơi ngực trái
Trót vùi nhau vào nỗi nhớ hồ mơ
Đi qua nhau, như hai kẻ ngu ngơ
Mùa giao mùa, vẫn hững hờ không nói
Gió mùa thu luồn kẽ áo vô hồn
Em quay đi, con phố buồn lặng lẽ
Anh chợt nhìn...phải dáng nhỏ ngang qua?
Chừng như năm tháng nhạt nhòa tóc sương....
25 Oct 2018 @Philly
Monday, October 22, 2018
CỌP VỌNG HÙNG UY
Như tâm bất định ngàn năm yêu người
Chân như điểm sáng môi cười
Cọp nào một thuở vượt khơi băng ngàn
Dấu chân đẫm những gian nan
Bờ xa, đứng lại, vọng nàng năm xưa
Biển xanh, sóng đánh hàng dừa
Tình quê tha thiết còn chưa kịp về
Lòng đời mấy bận yên khê
Còn đau đáu mãi lời thề :"Không lui!"
Đổi thay, thời thế ngậm ngùi
Mắt cay, môi héo, tâm bùi ngùi đau
Hỏi ai mấy bận ôm sầu
Giấc mơ thường nhật, bể dâu dập vùi
Sáng nhìn biển vọng tâm côi
Sóng ngầm từng đợt, bồi hồi ruột gan
Sắc hoa ôm nắng ngỡ ngàng
Loạn li ai để ai ràng buộc nhau
Bờ xa, cõi vắng, cọp sầu
Gầm vang nỗi nhớ giang đầu chưa nguôi
Sóng buồn, vỗ mãi ngàn khơi
Còn cây gậy cũ dập dềnh trôi đi
Lời kinh, buồn lắng tâm si
Thả ngàn vọng tưởng vũ vi tặng đời.
23 Oct 2018
Sunday, October 21, 2018
TÌNH KINH
Nghe kinh mờ nhạt giữa vầng tóc mây
Chiều qua lũng vắng thon gầy
Cỏ lau ướt đẫm, hương say duyên nồng
Anh đi gánh nước bên dòng suối xa
Tâm anh định niệm vóc ngà
Hương xuân, sắc thắm ánh tà mị luân
Thở ra duyên sắc nhẹ bâng giữa trời
Tình kinh nhớ tụng bằng lời
Để tâm an định, mộng người hương xuân
Tín tâm thuộc chữ, phúc phần có ngay
Tụng đi, ngày sẽ thêm say
Bàn tay lại ấm, và ngày thêm vui
Tình kinh nhớ đọc, ngậm ngùi sẽ xa
Đọc đi, thuộc lấy đi nha
Nhiệm mầu sẽ đến ngay mà...Tin đi!
HOANG MANG THU
Nhớ bàn tay anh nắm trộm ngày mưa
Má ửng hồng, tim lạc nhịp vu vơ
Những cung bậc không đủ lời để tả
Xứ lạ xa, nhớ bài hát không tên
Như ảo ảnh vờn quanh tâm tư nhỏ
Mắt xoe tròn, lũ sóc hỏi:"buồn chi?"
Nhờ gió trời chuyển nỗi nhớ mênh mang
Và tên anh, em viết đến muôn hàng
Trên mặt lá, khiến đất trời thảng thốt
Em giật mình rồi cười khẽ:"Thu ơi..."
Ngập ngừng đứng dậy, đi thôi
Còn hàng ghế đá, lá rơi...Thu về!
22 Oct, 2018
LỐI CŨ ĐƯỜNG XƯA
Dòng sông xưa đong đếm nỗi niềm
Bao nhiêu năm, nỗi nhớ bỏ quên
Lững lờ in bóng, muộn phiền bủa giăng
Chẳng ai biết, đã năm nào đi mất
Con đường xưa, nắng vàng hương ướp mật
Tiếng thở dài hương hoa sữa mênh mang
Xe đan xen ồn ào từng nhịp thở
Cơn mưa vội như tiếc lời dang dở
Lạc lõng người, trăn trở nỗi niềm xưa
Như vẫn thấy tiếng em cười ngày đó
Nhưng giờ đây, cửa khép hờ đón gió
Bụi phủ giăng, cây cỏ úa vật vờ
Ai quan tâm những mảnh vỡ chiều tà
Quay lưng bước, để lại nỗi xót xa
Tia nắng tắt, hết một ngày chộn rộn.
22 Oct 2018
Thursday, October 18, 2018
KINH SỚM
Thật ngọt mềm, nắng lùa khẽ qua vai
Lối đi xưa, ngỡ quên hết hình hài
Bỗng một thoáng, sớm mai nào quay lại
Những ân tình, duyên nợ giữa ba sinh
Em có nghe réo rắt tiếng phong linh
Như khoảng gió giữa thinh không trầm mặc
Trăng mơ hồ còn thấy ở phương xa
Tiếng gà gáy xua đêm tối nhạt nhòa
Mang nắng ấm rơi khẽ khàng mắt lá
Tiếng thinh không tan loãng giữa mênh mông
Giơ bàn tay, nắm lấy cả hư không
Và buông xuống, đón nắng hồng ngày mới
Khe khẽ thôi, kẻo đánh thức bình minh
Môi mỉm cười, ôm nắng sớm lung linh
Chạm giọt sương, nghe vỡ òa kinh sớm.
19 Oct 2018
Wednesday, October 17, 2018
THU ĐẾN RỒI SAO
Điểm dấu chân mộng hoang hoải hình hài
Em ở đâu, trong ảo cảnh liêu trai
Bờ môi vắng, tim anh hoài ấp ủ
Nhớ nụ cười, sáng rực buổi sớm mai
Em từ đâu, từng bước nhỏ khoan thai
Mang thu đến, dệt lòng anh hoa trắng
Lá vàng thu điểm xuyết nhẹ lối về
Em ở đâu giữa muôn nẻo đường quê
Anh thảng thốt, đứng chờ hoài không thấy
Chút lạnh se, cũng khô lạnh bờ môi
Anh đứng đây, ngắm lá rụng bên trời
Như chợt thấy, dáng em cười lạ lắm
Chạm hư vô, thật khẽ, một bóng hình
Anh rất sợ, trong ánh nắng lung linh
Em biến mất, cứ như là ảo ảnh
Một mình anh, bước nhẹ, ở lối này
Em có biết, giọt lệ nóng bỗng cay
Hòa nỗi nhớ quắt quay hình dáng cũ
Anh, kẻ khờ, thua đủ giữa cuộc chơi
Chỉ mùa thu, vẫn duyên dáng môi cười
Trao nỗi nhớ, xoay mình đi...Lặng lẽ!
17 Oct 2018
Tuesday, October 16, 2018
~TRĂNG VIỄN KHƠI~
Xuân nhớ thương
Phổ nhạc: Hà Lan Phương
Phối âm: Nguyễn Hải
Trình bày: Hà Lan Phương
Monday, October 15, 2018
-CHỈ RIÊNG MÌNH- (DEMO)2018 -NHẠC SĨ JOHN ĐỖ TRƯƠNG -----CHỈ RIÊNG MÌNH---- THƠ -PHỔ NHẠC- JOHN ĐỖ TRƯƠNG- ------------TÁC PHẪM --VIẾT SOẠN -. PHỔ NHẠC - KÍNH TẶNG - 2 CHÁU -VŨ -VÀ- BÃO -CÙNG -CA SĨ KIM LOAN [-CĂN NHÀ NGOẠI Ô ]- THE AUTOMNE 2017 --.PARIS- .FRANCE- TRÂN TRỌNG LỜI CHÀO THÂN ÁI- NHẠC SĨ JOHN ĐỖ TRƯƠNG -------
Saturday, October 13, 2018
Cho Tôi Khóc Hết Mùa Thu
Saturday, September 29, 2018
MÂY NƠI ẤY
(Viết về những thiên sứ của tôi)
Áng mây trời vẫn lãng đãng tìm nhau
Đỉnh núi cao, hay vực sâu thác chảy
Điểm giao hòa, bụi gặp cát. Có chăng?
Thông rì rào huyền thoại một tình yêu
Nắng mỉm cười, nắng nghiêng dáng liêu xiêu
Cười rạng rỡ như buổi chiều hôm ấy
Bèo gặp mây hay cứ thế nên duyên
Bởi người thân, nên ôm lấy ưu phiền
Theo mây gió, mưa cao nguyên lạnh giá
Đến một ngày tiếng tích tắc lặng im
Môi cười mỉm, miền du miên người bước
Mong hội ngộ dáng thướt tha mĩ miều
Trắng tàn tro theo gió bụi bay về
Đỉnh núi cao cũng trầm mặc sơn khê
Thời gian chậm như lời thề còn mãi
Đọng mắt môi, đốt cháy cả hồn thơ
Có dứt day, có đau đáu mong chờ
Có hụt hẫng giữa bốn bề cô lẻ
Se lạnh hồn một chút giá chớm thu
Chiều sẽ trôi, điểm xuyết chút sương mù
Và phố vắng, đã xa rồi...Tịch lặng!
29.09.2018
Thursday, September 27, 2018
CÓ NHỮNG NGÀY BUỒN
Tan tác mây, xé nát trái tim buồn
Này nhật nguyệt, chuyển giao thời khắc tới
Ngày lui dần để bóng tối phủ vây.
Vô tri người vẫn cứ thế dửng dưng
Chiều lạnh sương, cuộn từng dãi phong vân
Tim thảng thốt, ngày xa dần tay với
Chấp chới bay, nhớ lòng núi nghìn năm
Cơn gió xé, nao nao chiều bỗng chậm
Chậm bước chân, kéo chút nắng hoang tàn
Rì rào tiễn, tiễn ngày dài nuối tiếc
Giấu trong lòng, lệ vẫn xanh biên biếc
Nắng ngu ngơ, theo cơn gió trở mình
Có ai thấy bóng chính mình nơi ấy
Nơi chiều hoang nắng hoen màu cỏ cháy
Ngày tàn phai, lệ biển chảy xuôi dòng
Hồn viễn xứ, khóc lặng câm ngày mất
Chiều hoàng hôn, trái tim người rất thật
Chìm biển sâu, tay buông mất lệ sầu
Đan ánh nắng hứng tàn phai để đó
Chầm chậm thôi, kẻo lối chiều nắng đỏ
Giấu bàn tay, run nhè nhẹ, một mình.
27.09.2018
Wednesday, September 26, 2018
CHỚM THU
Có phải em mang môi má say nồng
Gió đu đưa, nâng nhẹ gót mây hồng
Đưa anh đến, nấc thiên đường bỏ ngỏ
Tim loạn nhịp, lòng xôn xao. Lạ thế?!
Ngày vào thu linh hồn nào hoang phế
Chợt nở hoa khi ước thệ trao lời
Mở khóa tim mà bao lời muốn thốt
Muốn thật nhanh, đến bên em bất chợt
Hôn trộm này, lên đôi mắt lung linh
Gom hết lá mang thu về bỏ túi
Tặng cho em áng mây trời vời vợi
Làm áo cưới thỏa nguyện ước mộng xinh
Kẻo lỗi nhịp, thu bồi hồi xao xuyến
Em trách người, mắt môi buồn phù phiếm
Lá lại rơi, mùa theo gió...lại Thu!
Tuesday, September 25, 2018
ANH VẪN ĐỢI EM
(Mến tặng anh Nguyễn Chí Hiệp)
Nào có ai hay, ai hiểu cho mình
Đêm vỗ về, nơi bóng tối lặng thinh
Vẫn cứ ngỡ em còn đây...gần lắm...
Người nhớ người, có thấu đến cao xanh
Có động tâm hỡi các đấng lòng lành
Chừa một lối, để ngày sau tìm tới
Nhớ về em, thăm thẳm ngút ngàn sầu
Hình ở đâu, bóng ở đâu em hỡi
Để mình anh, đêm vọng nhớ đơn côi
Có phải chăng lại tìm đến gặp em
Ở nơi nào, phải chăng một lối quen
Có em đó, vẫn mỉm cười đứng đợi?
Có thật là sẽ tìm gặp được em
Hay hồn lạc vô tận giữa đêm đen
Lại mơ hồ tìm em trong tuyệt vọng...
Hình bóng xưa như trăng lộng tim mình
Anh nhớ em, nhớ hình bóng dịu hiền
Đêm vô thức, gọi tên em, trìu mến...
26.09.2018
Anh vẫn tìm em trong giấc mơ
Để lau đi từng giọt lệ đắng
Vương trên bờ môi trót dại khờ
Và giữ em trong miền đau thương
Ngày trôi xa mãi không dừng lại
Nỗi nhớ cũng chưa bao giờ tan
Em hỡi, vì sao ta mất nhau
Vì sao mỗi người qua một phía
Và em về với người thật mau
Qua bến trăm năm bước về đâu
Qua kiếp đời này yên giấc ngủ
Không còn thấy nhau, không thấy nhau
Anh sẽ quên em đến nghìn thu
Dù nước mắt rơi vùng thương tiếc
Tình đành tan biến như sương mù...
24.9.2018
Monday, September 24, 2018
XIN ĐỪNG PHÔI PHAI
Để bàn chân còn tiếp bước đăng trình
Nếu có nắng chỉ xin chút loang chênh
Bờ biển lạ còn bóng người đứng đợi
Nên có nắng, chỉ xin nụ cười duyên
Hồng hồng điểm, nheo nheo cười thánh thiện
Mấy lần trông, mấy lần ngóng, mong chờ
Nên có nắng, chỉ xin chút hồng mơ
Điểm chỗ khuyết bức tranh đời tàn tạ
Chẳng vì đâu, lại lạc bước nên duyên
Nên nắng ơi, chớ vì chút muộn phiền
Lại le lói, nhạt góc trời ảo cảnh
Nên nắng ơi, đừng để lạnh vào thu
Để biển xa còn vương vấn mây mù
Ôm lụa thắm đón ngày dài đang đợi
Đừng vội phai nơi giữa cuộc đương trần
Hãy đến đây cho nhân thế thật gần
Để người dưng chẳng còn xa lạ nữa
Ru biển xa những khúc hát yêu đời
Đừng vội đi, để biển sầu vời vợi
Sóng vô tình, lại hát khúc phân đôi
Mang hơi ấm của bình minh một thuở
Đưa vào đời những xuyến xao bỡ ngỡ
Đặng người vui, kết thành những hồn thơ.
Tuesday, September 18, 2018
Hà Nội ơi tôi đã về
Nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Keyboard: Nguyễn Hải
Video clip: Dĩ Vãng Buồn
Trình bầy: Nguyễn Hải
Sunday, September 16, 2018
Thu Về
cơn mưa tháng chín ướt mi đợi chờ
Sài Gòn chìm giữa cơn mưa
giọt dài giọt ngắn đủ vừa nhớ nhau
Thu về hay mới mùa ngâu
mà em còn mãi bên cầu ngóng trông
thu vàng, vàng nỗi đợi mong
đốt bao chiếc lá đủ hong nỗi buồn
Thu về trên mọi nẻo đường
tìm nhau đâu những phố phường chia xa
hạ vàng vừa mới hôm qua
hôm nay thu đã nhạt nhòa mưa rơi
Thu về rồi đó anh ơi
anh đi bên đó mưa rơi bên này
nhớ người thèm một bờ vai
cho em nương tựa những ngày sang thu.
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Sài Gòn, 15/09/2018
Monday, September 10, 2018
Thu Buồn
ta về ru tiếng ngọt lời mùa thu
bình minh nắng nhuốm sương mù
hoàng hôn lặng lẽ về như vô tình
Ðêm buồn, đêm cũng lặng thinh
thời gian trôi cuốn tuổi mình theo sau
vầng trăng khuyết ở trên đầu
ta ôm cơn mộng phai màu tháng năm
Ngày xưa kỷ niệm in hằn
hôm nay còn lại chỉ vần thơ đau
dòng đời đã lạc bước nhau
mùa thu về biết tìm đâu bóng người
Bây giờ cách biệt phương trời
để mùa thu hát những lời nhớ thương
lá rơi vàng úa con đường
mưa rơi như biết nỗi buồn mùa thu.
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Sài Gòn, 11/09/2018
Saturday, September 8, 2018
Còn chút gì cho nhau
Phổ nhạc: Hà Lan Phương
Hòa âm: Nguyễn Hải
Trình bày: Hà Lan Phương
Thursday, August 30, 2018
Giấc Mơ
Hoa mai vàng có nở
Sẽ một ngày tàn úa
Như chuyện tình mong manh
Em không là mùa hạ
Như chùm hoa phượng đỏ
Tiếng ve sầu than thở
Những lời buồn chia ly
Em không là mùa thu
Đóa cúc vàng rơi xuống
Suốt đời mang sầu muộn
Cho tấm lòng thi nhân
Em không là mùa đông
Một trời đầy hoa tuyết
Trắng một màu chia biệt
Lạnh buốt ngày không nhau
Em chỉ là em thôi
Giữa cuộc đời dâu bể
Mang giấc mơ bình dị
Yêu anh cả bốn mùa.
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Sài Gòn, 24/08/2018
#Love_Tuanhpoets_August2018
#Lovetuanhpoets
#Tuanh
#Tuanhpoets
#Nguyenngoctuanh
#Nguyenngoctuanhpoets
#Ngocphuongly
#Ngocphuonglypoets
#Lylynguyen
#Lylynguyenpoets
#August2018tuanhpoets
#2018tuanhpoets
Saturday, August 25, 2018
CUNG ĐÀN AI TẤU
CUNG ĐÀN AI TẤU
Tôi ngồi đây, ôm hình hài nắng hạ
Co thân mình, hoảng sợ những ưu tư
Nhìn chung quanh, ánh nắng quyện sương mù
Hồn lạc lõng giữa rừng người hối hả
Tai chợt nghe một cung đàn rất lạ
Ai vô tình bỏ ngõ một khoảnh mơ
Tiếng đàn như mở cả khoảng trời thơ
Dìu hồn đến, hôn nồng nàn lên má
Có nghe không, hỡi những người xa lạ
Nơi khu vườn đầy ắp nhạc, họa, thơ
Có nghe không tấu khúc của mong chờ
Lời thổn thức, con tim buồn lạc lõng?
Có nghe không, nắng hạ hồng cháy bỏng
Mây lung linh choàng tiếng gió tiêu sầu
Từng cung bậc, gọi người mau trở lại
Nơi bến bờ, có ai đó yêu thương
Cho tôi hỏi, cung đàn kia ai khảy
Khéo đẩy đưa những phím lạc ngại ngùng
Để cho tôi, lòng bỗng chốc bâng khuâng
Ngắm mây trời, yêu luôn chiều cuối hạ
22 Aug 2018
Sunday, August 19, 2018
Giới thiệu thành viên mới
EM Ở ĐÂU
Em ở đâu? Dương thế còn mịt mù
Bàn chân anh dẫm nát những vàng thu
Mà chẳng thấy, dáng em...hoài xa lạ...
Nắng lung linh tựa vũ khúc đôi mình
Tiếng ve sầu đâu đây còn rỉ rả
Mà em ơi, sao chẳng thấy bóng hình...
Góc tim khô vẫn giữ kín một người
Đêm lặng lẽ cuốn đời anh nhỏ bé
Bởi thiếu em, nhạt hết cả nhân tình
Chạm bờ môi khắc vào nhớ mông mênh
Mắt mờ đục, còn in hình dấu lệ
Chiếu hình em thoảng luyến ái mơ hồ
Em ở đâu giữa điệp trùng giao lộ
Giữa rừng người đang cố đạp lên nhau
Chỉ mình anh...ngơ ngác những nỗi sầu...
Mà đời qua....chẳng biết!
Wednesday, August 15, 2018
Chờ
Sài Gòn tháng tám nắng mưa vẫn đầy
ngồi cùng nỗi nhớ quanh đây
công viên một bóng trời mây cũng buồn
Chờ nhau chiều nhuốm hơi sương
còn ai về với con đường ngày xưa
em đi từng bước thẩn thờ
hình như thu đến bao giờ không hay
Chờ nhau lối cũ hoa gầy
gió đưa chiếc lá thu bay về ngàn
anh ơi mùa chợt úa vàng
mới hay tình đã muộn màng trong em
Chờ nhau ngày đã qua đêm
em nghe hoa rụng bên thềm trần gian
xa nhau năm tháng ngỡ ngàng
em về đón ánh trăng tàn nhớ thương.
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Sài Gòn, 15/08/2018
Thursday, August 9, 2018
Áo Trắng Bay
Phổ nhạc: Nguyễn Hải & Hà Lan Phương
Trình bày: Hà Lan Phương
-Hà Lan Phương
Thuở hôm nào như áo trắng bay...
chiều Cali nắng vàng rơi tình tự
em dạo bước với tà áo trắng bay
ru vào lòng nỗi u hoài viễn xứ
giữa sương mờ mây gió gửi quê hương
anh cứ bảo áo em dài xinh xắn
như gió vờn một thuở đã xa xưa
Sài Gòn ơi bên sân trường thơ ấu
có những chiều mình nhẹ bước dưới mưa
chiều Cali nhớ anh nhiều nỗi nhớ
áng mây hồng cả một trời chim bay
sao chẳng thấy người xưa lên tiếng gọi
gió thu về lành lạnh dưới bờ vai
ngỡ như là Cali chiều ngủ sớm
làm thẫn thờ chiếc bóng luyến lưu thương
tà áo xưa thuở nào ngây thơ mộng
nay chợt về trăm nẻo nhớ quê hương
hạt lệ rơi vấn vương theo ngày tháng
em nhớ hoài cánh Phượng Vĩ khoe màu
giữa hạ về, sao mà long lanh mắt
buổi giã từ cũng vàng nắng hanh hao
Sài Gòn đêm anh có còn thương nhớ
dĩ vãng về vẽ lại những giấc mơ
em đợi chờ nụ hôn trao cành gió
mãi còn thương năm tháng đã xa vời
Trường Đinh
UK, sương mù già 2018
Wednesday, August 8, 2018
Tình Ca Tháng Tám
Tháng Tám trời không nắng
Chỉ hồn em hoang vắng
Đong đầy nỗi nhớ nhung
Tháng tám mây chập chùng
Hoa bên đường chớm nở
Bàn tay em đón gió
Với mùa hạ đợi mong
Tháng Tám như dòng sông
Chảy dài qua mùa hạ
Tô chút hồng lên má
Em mặc áo màu xanh
Tháng Tám nào không anh
Em về qua lối cũ
Nhặt cánh hoa vừa nụ
Cài lên tóc mây bay
Tháng Tám em phương này
Chút buồn vương trong mắt
Ngân nga theo tiếng nhạc
Bài tình ca cho anh.
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Sài Gòn, 08/08/2018
Friday, August 3, 2018
Wednesday, August 1, 2018
Lặng Lẽ
Sài Gòn vẫn mưa bay
Anh đi về phương đó
Có nhớ lần chia tay
Hàng cây nằm than thở
Mùa hạ nào xa xôi
Con đường hoa phượng đỏ
Vương theo bước chân người
Đâu thời hoa mộng cũ
Hai đứa còn bên nhau
Bây giờ còn nỗi nhớ
Mà người về nơi đâu
Nụ hôn nào anh gửi
Hương vẫn còn đâu đây
Mắt môi xưa hờn tủi
Lệ sầu rơi trên tay
Đêm hát lời mong đợi
Người đi xa vẫn xa
Trăng sao cao vời vợi
Từng ngày lặng lẽ qua.
Nguyễn Ngọc Tú Anh
Sài Gòn, 30/07/2018
Sunday, July 29, 2018
Chung một mối sầu
Nhạc: Du Tranh
Trình bày: Hà Lan Phương (Thể theo yêu cầu của anh Lê Hữu Minh Tóan)
Hà Lan Phương
Tuesday, July 24, 2018
Trăng Khuya
Phổ nhạc: Nguyễn Hải & Hà Lan Phương
Đệm đàn: Nguyễn Hải
Trình bày: Hà Lan Phương