Tuesday, June 20, 2017

Chiều một mình

Thơ: Helen Cao
Nhạc: Hà Lan Phương
Đệm đàn: Nguyễn Hải

Trình bày: Hà Lan Phương

Monday, June 12, 2017

Về Chốn Cũ


Ngày mỏi gót viễn phương, về chốn cũ
Thuyền vời xa, khói sóng lạnh đìu hiu
Vườn hoang vắng, gió ngàn qua gờn gợn
Giữa mênh mông chim lẻ bạn kêu chiều

Lối quê xa – quá nửa đời phiêu dạt
Buổi ra đi – mưa chẳng giữ chân người
Chút sương khói cũng chỉ là hư ảo
Bao thu rồi trăng tròn khuyết đầy vơi!

Về chốn cũ ngậm ngùi tìm điệu lý
Tuổi thơ ngây, xanh ngắt dấu tình đầu
Hoa nhạt mất, bay xa rồi bươm bướm
Tháng năm dài sót lại những mùa ngâu

Thời thanh xuân thoăn thoắt bóng vó câu
Cành phượng ép héo khô từ lâu lắm
Thu trở giấc cuốn mây về giăng lối
Phím tơ chùng đã lạc những thanh âm…

PHAN MẠNH THU


Phố Đêm

Kỷ niệm phố cũ người xưa

Chiều nay phố đã lên đèn,
Mưa Giăng khắp lối phố đêm nhạt nhoà.
Ngồi buồn đếm tháng ngày qua,
Chờ ai không đến lòng ta bồi hồi.
Tình ta như gió mây trời,
Khi vui hợp lại buồn đời tan bay.
Tình như hoa lá cỏ cây,
Xuân sang đua nở thu vàng rụng rơi
Tình như ngàn ánh sao trời,
Xa xăm cho gởi một lời dấu yêu.

Sunday, June 11, 2017

Đôi Tri Kỷ

Cho Hoà và những người bạn Hải Hồ thân thương

Có  những đôi giày rách tả tơi,
Theo ta suốt cả một cuộc đơì.
Vượt non lội suối không e ngại,
Rách rưới gầy mòn vẫn cứ vui.

Có những đôi giày rất thối tha,
Bùn đen nước bẩn cõi ta bà.
Giày theo ta chịu bao đói khổ,
Hôi hám nhục nhằn rất xót xa.

Có những đôi giày đế đã long,
Mòn chân mỏi gối vẫn một lòng.
Chiếc cao chiếc thấp theo ta mãi,
Kiếp giang hồ vùng vẫy chưa xong.

Ta và giầy như là dôi tri kỷ,
Chia sẻ ngọt bùi sớm tối có nhau.
Càng sờn da càng đơm nặng tình người,
Thêm hôi thối thêm thơm nồng tình bạn.

Tiễn Nguời Vancouver

                            Cho Người bạn ở Chốn xa

Ngày mai người ấy đi rồi,
Mình ta ở laị đất trơì mông mênh.
Còn đâu giọng nói êm đềm,
Còn đâu dáng ngọc diụ hiền thiết tha.
Tiễn ngươì ly rươụ chén trà,
nghĩ đơì tan hợp như là gió mây.
Người về tuyết phủ đường bay,
Houston  mưa nắng đổi thay bốn mùa.

                                     


Nhật Nguyệt

Cho mẹ hiền ở quê xa

Con vừa đến lại sắp đi xa,
Thời gian sao trân qúi ngọc ngà.
Gặp nhau chưa hết lời tâm sự,
Đã phải gĩa từ đến sân ga.

Vòm trời nhật nguyệt rất bao la,
Ngàn sao ôm ấp ánh trăng ngà.
Nhìn trăng sao gởi lời tâm sự,
nhờ mây trời chuyển đến phuơng xa.








Thursday, June 8, 2017

Vườn Hạnh Phúc

_Trân quý viết tặng Anh Hai Nguyen & Chị Ha Lan Phuong

Anh đưa em về vườn hoa lá
Nơi ấy còn vương bóng trăng ngà
Dưới nước hồ reo đàn cá lội
Hạnh phúc êm đềm ở quanh ta.

Anh đưa em về ngày nắng ấm
Mây trắng vờn bay phía ngang trời
Gió hát như thấy tình say đắm
Hẹn ước duyên mình đến trăm năm.

Anh ôm đàn tiếng em ngân cao
Đàn cá ngỡ ngàng cũng muốn trao
Lời yêu thương chim trời rũ cánh
Cho em tất cả đến ngọt ngào.

Em theo anh về tình nồng cháy
Ru suốt đời nhau ngón xuân hồng
Tháng lướt ngày trôi tình ở lại
Trọn kiếp bên lòng mãi trao tay.

LyLy Tú Anh
Trà Vinh, viết ngày 09/06/2017


Thursday, June 1, 2017

CHIỀU HÈ KỶ NIỆM

( thuận nghịch độc)
Vây buồn cảnh xế bóng mờ loang
Lại đến nơi chờ ngõ nắng vàng
Dài vẫn lối đi người cuối chợ
Mãi xa đường chậm bước về ngang
Say hương với gió cùng mơ mộng
Vại bóng soi trời rũ khuyết ngàn
Ngày muộn lúc qua chiều đỏ phượng
Đây là cảnh cũ dấu hè sang
Sang hè dấu cũ cảnh là đây
Phượng đỏ chiều qua lúc muộn ngày
Ngàn khuyết rũ trời soi bóng vại
Mộng mơ cùng gió với hương say
Ngang về bước chậm đường xa mãi
Chợ cuối người đi lối vẫn dài
Vàng nắng ngõ chờ nơi đến lại
Loang mờ bóng xế cảnh buồn vây
Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
01.6.2017