Friday, December 20, 2019

Bài Mùa Đông

Thơ: Hoàng Định Nam
Phổ nhạc: Hoàng Lan
Trình bày: Hà Lan Phương

Monday, December 16, 2019

Sunday, November 17, 2019

Saturday, November 9, 2019

Thiên đường một thuở

Anh đến tự bao giờ
lặng nhìn em qua rào thưa
trời trưa nắng hạ.
Vườn trầu xanh êm ả
tóc em dài
chiếc nón lá chao nghiêng
Một góc nhìn nối mộng bình yên
đưa tay hái trái nhãn lồng chín đỏ
Đâu biết ngoài kia
anh muốn làm con chim nhỏ
tựa bên em say mật ngọt nhãn lồng
Giấc mơ đời xanh như một dòng sông
với khúc Lý Chim Quyên
ru tình nồng năm tháng
Trải hồn thơ
cho thi tình lãng mạn
ta say sưa quên mất lối đi về
Em cũng như anh
tròn kiếp đam mê
ôm bóng mát ca dao
nghe lời quê lắng đọng
Một chiếc lá rơi
mặt hồ gợn sóng
đủ cho ta thao thức một trời buồn
Chấp cánh hồng bay bổng giữa yêu thương
vang khúc hát trong thiên đường mơ ước
                         MTT
                (ATL-Dec.02.2000


Dòng đời

Xuân về gửi mộng cho nhau
Hà hương xông tóc, hái sao lưng trời
Bướm bay trên mắt môi cười
Hồn thơ hoa nở ngát lời yêu thương

Hạ hồng cháy đỏ cội nguồn
Giọt mưa thấm mát những non núi tình
Trái đời đơm lộc cành xanh
Tiếng tim trầm ấm ru mình cùng say

Thu bay theo lá vàng bay
Cho người góc biển chân mây ngậm sầu
Phong trần một cuộc bể dâu
Bến ngân ngồi đợi nhịp cầu sang sông

Nhạt nhòa bóng ngã chiều Đông
Tóc pha sợi bạc, lưng còng gió sương
Dìu nhau còn mấy bước đường
Trả ta cát bụi về phương trời nào

                        MTT
              (ATL- Mar.16, 2002

Thursday, November 7, 2019

Hân hạnh giới thiệu 2 tuyển tập thơ của Nhà thơ: Dương Ngọc Ánh và phu nhân: Mai Thanh Tuyền (Một Đời Cỏ Dại và Mây Xa)



Mây xa mờ mịt cố hương
Tháng ngày che khuất dáng thương quê nhà
Vần thơ ôm chặt tuổi già
Khát khao hình bóng mượt mà núi sông
Chứa chan thầm kín trong lòng
Giọt buồn lạnh cõi long đong xứ người....

Bạn đọc thân mến:

Chúng tôi sẽ lần lượt post giới thiệu những bài thơ của 2 tác giả
Mai Thanh Tuyền và Dương Ngọc Ánh trong trang riêng của 2 thi hữu trên, thân mời các bạn ghé đọc thưởng thức.
Nguyễn Hải

Saturday, October 19, 2019

Trở Giấc


Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi

Bên thềm hiu hắt khi vơi khi đầy
Mưa len qua trái tim gầy
Vỡ thành nỗi nhớ những ngày tháng xa…

Mùa này phượng đã đơm hoa

Con ve chắc cũng về qua sân trường
Một thời biết mấy yêu thương
Mang theo suốt những năm trường xa quê.

Rồi ngày trở gót tìm về

Quạnh hiu cửa khép, bốn bề nắng rơi.
Đã qua gần hết một đời
Có còn chi nữa mà vời vợi thương!

Người về nhạt phấn phai hương

Điệu buồn rơi giữa sân trường nhặt thưa…
……

Ngoài kia trời vẫn cứ mưa

Trở mình vài bận - cũng vừa tàn đêm.

PHAN MẠNH THU

Sunday, October 13, 2019

Người đi trăng cũng ngậm ngùi

Tiếc thương tiễn đưa nhà thơ Du Tử Lê


Thơ: Ngọc Hân Trịnh
Phổ nhạc: Hà Lan Phương

Trình bày: Hà Lan Phương


Saturday, October 12, 2019

Friday, September 20, 2019

Người Việt về đâu?

Sáng tác: Hà Lan Phương
Tác giả trình bày

Thư ngỏ cho Đảng Cộng Sản Việt Nam



Thư Ngỏ gửi các đảng viên Cộng Sản Việt
Nam
(Đọc và nhìn lại chính mình)
Tác giả: Cựu đảng viên CS Lê Minh Đức

Nếu một người cứ đứng trên quan điểm phân biệt bạn thù của đảng cộng sản Việt
Nam, thì tôi nói thật hận thù đó không nguôi được. Vì sao ư? Vì quá nhục.

Này nhé. Ta chiến đấu vì lý tưởng cộng sản, coi Mỹ là kẻ thù giai cấp, kẻ thù của hoà bình thế giới. Ta thắng nó với lòng tin rằng chẳng bao lâu sau thằng tư bản sẽ quỳ gối trước mặt phe cộng sản để cầu xin ân huệ.

Thế mà tất cả những gì ta hy sinh cho cuộc chiến 20 năm máu lửa đó, trong phút chốc bỗng biến thành trò cười rẻ tiền. Chủ nghĩa cộng sản sụp tan thành mây khói. Nay ta quay lại cầu xin nó, theo đuôi nó xây dựng chủ nghĩa tư bản, năn nỉ nó công nhận ta là kinh tế thị trường.

Bao thế hệ hy sinh chống Mỹ để thấy những thế hệ sau chiến tranh lớn lên hướng về văn hoá Mỹ, cuồng Mỹ. Hoá ra những gì ta làm trong quá khứ đều sai, đều ngu muội, đều vì ta có tầm nhìn không quá lũy tre làng.

Hỏi như thế có nhục không? Mà nhục như thế thì quên thế nào được. Nay ta trải thảm đỏ mời Mỹ quay lại. Cái mặt dày đểu cáng ta biết giấu vào đâu? Đành phải lôi lại chuyện quá khứ rằng Mỹ giết dân ta. Thì sao, nó không giết ta, để ta giết nó hay sao?

Trong cuộc chiến tranh do ta chủ trương, có thằng nào không phải là Việt Cộng trong mắt người Mỹ. Ta sống trong dân, ta giấu vũ khí trong vườn nhà dân. Dân và ta đều quần đùi đen, áo bà ba đen, tay cầm liềm cắt cỏ mà AK 47 giấu trong bờ ruộng. Ta đánh úp nó chết nhăn răng vì nó tưởng du kích ta là dân lành.

Trong khi đó ta giết chính đồng bào ta, ta trói đồng bào ta như trói gà, rồi ta chặt đồng bào ta làm ba khúc sau vườn. Ta dùng cuốc đập đồng bào ta vỡ sọ. Ta chôn sống đồng bào ta sau khi bắt chính họ đào huyệt...

Ta tuyệt đối không nhắc lại chuyện đó. Ta tuyệt đối tìm cách quên rằng thằng đàn anh Trung Quốc đã giết đồng bào ta còn tệ hơn giết chó, máu chảy thành sông ở biên giới phía Bắc. Và ta vẫn tiếp tục thờ lạy nó.

Ta là ai? Ta là đảng cộng sản Việt
Nam. Ta là thứ cặn bã của dân tộc này. Ta là thứ mọi rợ đạo đức giả. Ta là loài khỉ đột đã xua đuổi được mọi nền văn minh để tiếp tục tự sướng với nhau trong bóng tối của thời trung cổ.

Và còn nữa? Hãy chờ xem ta sẽ nghiến nát kẻ thù (nhân dân) như đàn anh Trung Quốc của chúng ta dùng xe tăng xay thịt nhân dân chúng nó thành thức ăn cho súc vật trên quảng trường Thiên An Môn.

Ta là quái thai thời đại. Ta không xứng đáng đứng ngang hàng với loài người văn minh trên trái đất này. Thảm họa diệt chủng đã hiện ra trước mắt, không ai có thể cứu được dân tộc Việt Nam khỏi thảm họa này, ngoài 90 triệu người Việt.

Mỗi người cần nhìn thấy cái chết đang đến với chính mình và con cháu mình. Hãy chuyển tải thông tin này tới tất cả mọi người, tới mọi tờ báo, mọi phương tiện thông tin để mọi người cùng biết, cùng nhau đứng lên chống thảm họa diệt chủng đã đến trước mắt, để cả thế giới cùng biết và lên tiếng bảo vệ chúng ta.

Lê Minh Đức  

Tuesday, September 17, 2019

Người Việt về đâu?

Ta sinh ra là người Việt Nam
ta thịt da đượm màu lúa vàng
ta nửa đời ôm lấy quê hương
ta quặn đau mất mát tang thương

Ta ra đi để lại phố phường
ta bạt trôi một kiếp tha hương
ta xa em xa chị xa anh
ta mất đi cả một quê hương

Ta hỏi ông trời sao không có mắt
ta hỏi anh em sao đấu đá tranh thua
ta hỏi loài người câu hỏi ngu ngơ
ta là ai chỉ là một gã khờ

Ta than van người Việt về đâu
ta trông mong điều gì nơi này
ta buông xuôi lặng nhìn mây trôi
ta ta ơi thật quá xa vời

HLP

Tuesday, August 6, 2019

BUỒN ĐÊM MƯA

Đêm mưa nhớ em vô cùng
Nằm đây nghe nặng trong lòng
Tiếng nước như đang gõ nhịp
Buồn nào biền biệt mênh mông

Đêm mưa tìm nơi phương xa
Mộng ơi, xin lời thiết tha
Gửi về em để yêu dấu
Nụ hôn mượn gió đi qua

Nhắm mắt tìm theo hình bóng
Bâng khuâng tâm tư vỗ về
Từ trăm năm mình gặp gỡ
Cách biệt người lòng tái tê

Đêm mưa giọt nước ủ ê
Đọng bên thềm chảy bên lề
Mang theo những lời tâm sự
Của một người ở xa quê...

Nguyễn Chí Hiệp
07.9.2019

Sunday, July 28, 2019

ĐIỀU GÌ XẢY RA Ở VIỆT NAM SAU 2020? "Mặc dù chủ trương không hoạt động chính trị nhưng vẫn mời các bạn đọc để xót xa cho một nước Việt Nam đang trên đà diệt chủng"

Hong Van Nguyen

** VIET NAM một dân tộc sống hôm nay chỉ biết hôm nay, mặc kệ tương lai đã trở thành một lối sống hiển nhiên.Trong khi Hong Kong phải đến năm 2047 tức 27 năm nữa mới trở thành một khu cai trị của Trung Quốc thì Việt Nam không cần đợi lâu đến thế, chỉ còn vài tháng nữa thôi nếu bấm đồng hồ đếm ngược thì mọi chuyện đã sẵn sàng.


Có lẻ nhiều người Việt Nam vẫn còn mơ hồ cho rằng Hiệp ước Thành Đô là cái gì đó xa xôi, là chuyện bịa đặt do bọn phản động vẽ ra. Thế nhưng trên thực tế một Việt Nam giống như Choang Quảng Tây, Hồi Ninh Hạ, Tân Cương, Nội Mông Cổ, Tây Tạng... đã thành sự thật.

Nếu như Đài Loan kiên quyết và bất khuất không chấp nhận tiến trình này. Và quốc hội Mỹ đang trong thời gian chấp nhận gói khí tài quân sự mà Bộ Quốc Phòng muốn bán cho Đài Loan gồm xe tăng, tên lửa phòng không Stinger, các thiết bị liên quan lên đến 2,2 tỷ USD để giữ nước; Hong Kong đang muốn cái ngày vào năm 2047 không hề tới thì con dân nước Việt vẫn ung dung đi nhậu, tán dóc trên mạng xem như không hề có chuyện gì xảy ra.

Phải nói là nhận thức về thảm họa của dân Việt kém xa Đài Loan và Hong Kong dù họ có 8 năm sống dưới thể chế chính trị dân chủ. Trong khi dân Đài Loan, Hồng Kong đánh hơi được mùi nô lệ khi nó còn ở rất xa thì dân Việt Nam hoàn toàn chẳng hay biết. Một số người biết thì nói cũng không ai nghe. Đó cũng bởi một dân tộc sống hôm nay chỉ biết hôm nay, mặc kệ tương lai đã trở thành một lối sống hiển nhiên.
Không cần nói đâu xa chỉ mỗi một việc xây xa lộ Bắc Nam cũng chứng tỏ kế hoạch "một vành đai một con đường" của Tập đã thành hiện thực. Sau đó là 15 văn kiện đã ký kết giữa 2 đảng, việc xâm nhập tiếng Trung Quốc vào trường học, nhân dân tệ được phát hành, chính sách hai quốc gia một cửa khẩu, chính sách du lịch 0 đồng, việc bán ba đặc khu, việc nhà máy ,khu công nghiệp, tô giới, đô thị Trung Quốc mọc đầy, việc BCT và tướng lĩnh Việt Nam thường xuyên sang chầu nhận lệnh...
Đó là gì nếu không phải là dấu hiệu của một khu tự trị ?
Như vậy sau năm 2020, bộ máy thái thú vẫn cai trị để lừa dân là chưa mất nước. Tuy nhiên hệ thống đường sá xa lộ, đường sắt sẽ hòa vào hệ thống đường sá Trung Quốc, biên giới, lãnh hải trên biển sẽ không còn tồn tại, các căn cứ quân sự Trung Quốc xây trên các đảo Hoàng Trường Sa, đảo nhân tạo cũng sẽ là của Việt Nam.
Khách du lịch hoặc dân Trung Quốc muốn đến bất kỳ địa điểm du lịch nào của Việt Nam cũng không cần sử dụng hộ chiếu và chỉ cần trả bằng nhân dân tệ đòng thời chỉ có công an Trung Quốc mới có thể bắt giam họ và chỉ tòa án của Tập mới có thể xử họ. Dân Trung Quốc, người Hán được xem như công dân loại một, các sắc dân khác chỉ là nô lệ cho người Hán.
Hệ thống ngân hàng Trung Quốc sẽ thôn tính toàn bộ hệ thống ngân hàng Việt Nam, công nghiệp Trung Quốc sẽ xem thị trường Việt Nam là nơi để khai thác tài nguyên, đổ rác thải công nghiệp. Nông nghiệp và thương nghiệp Trung Quốc sẽ xem Việt Nam là nơi tiêu thụ các hàng hóa độc hại mang tính diệt chủng.. Ngành y tế Trung Quốc sẽ xem Việt Nam là ngân hàng máu và là nguồn cung cấp nội tạng bất tận.Bất cứ bệnh nhân nào có nhóm máu và điều kiện thích hợp với các khách hàng phía Trung Quốc thì sẽ được cho chết một cách hợp lý vì "bác sĩ đã tận tình nhưng không qua khỏi" nhằm lấy lá gan, thận, trái tim hay võng mạc của bệnh nhân vừa qua đời, còn tươi nguyên....
Và rất nhiều chính sách diệt chủng của nước mẹ sẽ giành cho nước Việt khi "luật là tao, tao là luật". Nhưng có lẻ mức tinh vi của quan thầy Trung Quốc đủ để cho mấy thằng "stupid", DLV, lực lượng 47 tin rằng nước vẫn chưa mất, vẫn còn độc lập và đang ở trong tay cụ Tổng hay mụ Ngân...
Kỳ thực đó chỉ là những hình nộm bị giật dây mà thôi.
( nhận qua email )

Monday, July 22, 2019

TIẾC THU


Thơ: Phan Mạnh Thu 
Nhạc: Đỗ Xuân Khẩn 
Hòa âm: Hồng Biển 
Tiếng hát: Đăng Khoa & Tố My



Thursday, June 13, 2019

Không

Mời cả nhà nghe lại Không
Thơ: Nguyễn Chí Hiệp
Phổ nhạc / Trình bày: Hà Lan Phương

Hà Lan Phương





Tuesday, June 4, 2019

Giới thiệu CD Giận Hờn



Biển Rộng


Bóng tối tình

Còn mùa nào nữa đây


Cơn sốt tình yêu


Desire


Giận hờn

Nát thêm ngàn lần


Như trong bốn mùa


Thu cảm


Tiếng dương cầm buồn


Tình yêu muôn thuở


Vòm trời trong tóc

Monday, June 3, 2019

Đêm về trên dòng sông kỷ niệm

Thơ: BS Vi Sơn (Sơn Nguyễn)
Phổ nhạc: Hà Lan Phương
Trình bày: Hà Lan Phương

Hà Lan Phương


Saturday, June 1, 2019

NIỆM PHÙ DUNG

NIỆM PHÙ DUNG
Khi nắng phù dung trườn mình qua khung cửa
Bé khép đời mình bằng sợi tóc mai
Khi ánh mắt không còn ưu tư nữa
Sợi xám, sợi buồn cũng từ đó phai phôi
Ở nơi ấy buổi sớm mai gió lạnh
Biển còn êm hương gió thắm giọng cười?
Trăng tàn khuyết ngày thượng tuần lấp ló
Bụi trúc thơm còn vương lối đi về?
Bàn chân nhỏ khẽ khàng theo vũ khúc
Hóa thân vào muôn tinh tú trên cao
Trầm thật sâu nghe lòng sóng dạt dào
Đôi mắt nhỏ hững hờ trong đêm tối
Mây chớm hạ nồng oi ngày bức bối
Tiếng ve sầu não ruột tận trời đông
Tựa khúc ca vô vị lẫn sóng lòng
Nghe nhạt thếch những cung chiều nắng đổ
Bên kia biển cánh hải âu dừng thở
Đợi con thuyền chẳng về bến...lửng lơ
Anh ngồi đây, khép lại những mộng mơ
Thuở khờ dại thơ tình vương màu tím
Khi nắng quái ngập ngừng bên khung cửa
Khoác cho tình chiếc áo liệm thờ ơ
Ta ngồi đây, tiếc cho cuộc tình hờ
Ngày mỏng mảnh, trôi vào chiều cuối hạ
Trầm Nhi 190602

Friday, May 31, 2019

Yêu Sài Gòn

Hân Hạnh giới thiệu bài thơ lục bát mỹ miều

Tác giả: Trầm Vân




Sunday, May 12, 2019

Monday, May 6, 2019

Tiên nữ (Tặng bé Tú Anh của chị)

Cô em bé nhỏ
Dáng dấp xinh xinh
Chân em nhịp bước dập dình
Tim ta cũng đập thập thình theo em

Đêm trăng vừa lên
Sáng soi triền đồi
Em như tiên nữ trên trời
Đầy xuống trần thế rối bời tim ta

Là một sát na
Ở tận cõi xa
Em về để trêu ghẹo ta
Hay là em sẽ thiết tha một đời

Lòng ta bồi hồi
Tim ta sao xuyến
Ước gì kết tóc se duyên
Cùng em lèo lái con thuyền ái ân

HLP





Sunday, May 5, 2019

Chờ


Ta về uống cạn vò rượu trắng
Sao lòng vẫn đắng buổi chia tay
Em đi để lại nơi này
Mình ta vàng võ đọa đày kiếp trai

Ôi lòng buồn tình đã đổi thay
Xa ngàn dậm em có hay nào
Thân ta giờ đã lao đao
Ngả nghiêng theo gió hướng nào cũng chênh

Ta bấp bênh thuyền không thấy bến
Dạt bờ nào mờ mịt còn xa
Ơ hay một cõi ta bà
Nhân sinh bể khổ cõi ta ngâm ngùi

Ta về tìm lại những buồn vui
Lục trong ký ức rối nùi thơ
Thơ ta viết thật lơ mơ
Từng câu từng chữ như khờ như điên

Chiều chiều vẫn đứng tựa mái hiên
Nhìn ra ngõ như con chiên khờ
Tim ta kể cũng dật dờ
Mong em quay lại nên chờ ngày đêm

Saturday, May 4, 2019

CÓ AI KHÔNG

CÓ AI KHÔNG
Ai uống cùng ta, cạn chén sầu
Hồn người viễn xứ, ở nơi đâu
Mấy chục năm trôi, tờ thư cũ
Chấp chới trong tim, chẳng úa nhàu
Ai uống cùng ta, vạn nỗi đau
Khảy khúc cầm xưa, trắng bạc đầu
Một câu kinh cũ trơ nhánh khổ
Một lá thu rơi sóng giang đầu
Tịch tang ai đưa hồn lạc lối
Sóng bể rì rào nhịp từng câu
Thùy dương nghiêng dáng, này luân vũ
Mở miền ký ức tận thẳm sâu
Ai cạn với ta chuyện bể dâu
Thương điền khổ hải chỉ một màu
Sóng sa sóng sánh cùng tinh tú
Một chén cay nồng giữa đêm thâu...
Trầm Nhi
190505

RỖNG

RỖNG
Khi mục tiêu trở thành vô nghĩa
Những lối đời cũng phủ rong rêu
Bình minh hay chút nắng chiều
Cũng vương, cũng loãng cười trêu lòng đời
Những bước chân chẳng rõ mặt người
Lối về thảng thốt, đâu là Đông-Tây
Xanh xanh hoa nở nơi này
Xanh xanh cây lá nhuộm ngày trôi nhanh...
Chút tục lụy chân thành hơi thở
Cuộn phong vân thành dãi lụa mờ
Ở đâu thềm đá trơ trơ
Người đi, người ở, kẻ mơ... Giật mình!
Trầm Nhi-190504

Friday, May 3, 2019

Đành như không quen

Nhạc và lời: Hà Lan Phương
Đệm Đàn: Nguyễn Hải (VN STY file)

Trình bày: Hà Lan Phương


Thursday, May 2, 2019

TIỄN ĐƯA

TIỄN ĐƯA
Tâm vô ngại cuối đoạn đường thảng thốt
Chút chạnh lòng tiễn thân hữu từ li
Rồi mai này cũng hồn trơ bia lạnh
Người nhớ người, chỉ câu chữ còn ghi
Ngày mùa xuân, hoa cỏ mừng hớn hở
Đón hồn người về đất mới, phục sinh
Để lại đây những đau khổ, điêu linh
Cả cuộc đời gian nan không như ý
Người tiễn người khóc thân này do kỷ
Trái cuối mùa, rụng xuống cũng tự nhiên
Lời kinh êm, chấm dứt hết muộn phiền
Về với mẹ thiên nhiên, lòng từ ái
Bánh xe lăn, người đưa tiễn, lệ dâng
Khóc cho người, hay cho kiếp trầm luân
Hay sực tỉnh đời vô thường đến lạ
Đứng sững người, tâm xáo động, bâng khuâng
Ừ, người đi, dời xa cuộc hồng trần
Để thân hữu đứng chết trân thương tiếc
Rồi chào nhau bằng những lời li biệt
Lệ thầm tuôn nơi con chữ vô hồn
Sống ở đời, mấy chục năm dại khôn
Ai biết được ngày mai về với đất
Có còn không, có ân tình chân thật
Giữa cõi đời người nối bước nhau đi
Người đi rồi, chỉ gió xuân nhàn nhã
Cỏ vẫn xanh, hoa vẫn nở rồi tàn
Chỉ lòng người, còn ở lại, miên man
Ôm con chữ, khóc trong lòng...lặng lẽ
Trầm Nhi
190502

Tuesday, April 30, 2019

VIẾT CHO EM

VIẾT CHO EM
Tôi viết cho em, đôi dòng thơ xưa cũ
Ám mặt núi buồn, gió lạnh gọi tên
Nơi cõi mơ còn đâu đó nhớ quên
Hình dong, dáng vẻ đong trên phận người
Lăn tăn sóng lời du ca bỗng lạ
Ánh mắt trong veo đơm nắng cả trời hồng
Em nhìn chi để sóng động cõi lòng
Trời bâng khuâng gió chòng chành cõi tim
Tôi viết cho em những con chữ du miên
Về thời xưa cũ luyến thương lạ lùng
Để chiều gió lại bâng khuâng
Để đôi ta lại cứ gần rồi xa...
Trầm Nhi
190530-03

QUÃNG ĐỜI

QUÃNG ĐỜI...
(Mến tặng chú Liêm Bùi)
Xòe bàn tay, đếm đong này vốn liếng
Một quãng đời vừa bước, bước chưa qua
Xuân, hạ, thu, đông, bao lần cây thay lá
Mặt trời lên, xuống biết bao là hoài niệm
Người nắm tay người, lưu luyến đắng cay
Vốn nhỏ nhoi, một quãng đời đắm say
Vinh và nhục, ngọt bùi chan nước mắt
Quãng đời nào vội nắm tay nhau thật chặt
Để ngẩn ngơ buồn, bước tới, bước chẳng xong
Chút vốn cỏn con, hoài niệm để trong lòng
Để chiều mây trắng, nắng hồng...ngẩn ngơ
TRẦM NHI
30/04/2019

ĐỔI THAY

ĐỔI THAY
(Tui viết tặng Rosykite)
"Đổi thay này vốn chẳng phải đổi thay"(*)
Giữa những tầm thường rất vội
Người và người giẫm đạp bon chen
Kẻ đớn hèn, kẻ kiêu danh quyền thế
Đổi thay này có phải chăng quá tệ
Hay phận người vốn phần số định mang
Ngày tháng tư, nắng cháy bỏng da vàng
Những hụt hẫng, ngỡ ngàng một thế hệ
Người nhịp bút, nghĩ suy qua dòng lệ
Mắt hoảnh khô chống chế một cõi lòng
Có nhớ gì một khoảng trống rỗng không
Bàn tay lẻ ngày tháng tư bỏng rát
Đổi thay gì giữa cuộc đời biếng nhác
Nghe lòng mình cũng nhàn nhạt trở trăn
Có tịnh tâm lắng nghe những muộn mằn
Có hòn đá lăn mòn rong rêu phủ
Đổi thay này có phải chăng vừa đủ
Một ước mơ, một khao khát bước vào đời
Có ai đó che nước mắt, giấu nụ cười...
(....gượng gạo....)
"Đổi thay này vốn chẳng phải đổi thay"
Trầm Nhi
30/04/2019
Ghi chú: Câu thơ của Rosykite

Saturday, April 27, 2019

ĐƯỜNG THẠCH THẢO

ĐƯỜNG THẠCH THẢO
(Mến tặng anh Phạm Anh Dũng)
Hun hút gió, mờ sương giăng phố núi
Thạch thảo buồn như bài hát gọi tên
Sớm tháng tư, nắng chưa đến bên thềm
Gã độc hành, lãng du vào khung ảnh
Tiếng ngàn thông ru chìm đời ảo ảnh
Từng bước thầm qua góc phố rêu xanh
Hít một hơi không khí mát ngọt lành
Tìm nhân ảnh nơi góc đời đánh mất
Tim tím thôi, giữa màn sương váng vất
Thạch thảo buồn, e lệ nhớ đến ai
Gã vẫn đi, đi tiếp cuộc đời dài
Sương ướt đẫm bờ vai đầy sương gió
Sáng tháng tư bình minh chưa kịp tỏ
Nắng ngập ngừng chưa đến ngõ đã tan
Chút lạnh se, chút nhung nhớ ngỡ ngàng
Đường thạch thảo vương lòng người đi lạc
Trầm Nhi
28/04/2019

Wednesday, April 10, 2019


NHẠT NHOÀ KÝ ỨC


Có một mảnh trời mênh mông_trống rỗng
có một khoảng đời tâm sự ngủ trưa
có một con đường đá truồng như nhộng
có một người ngồi nhìn tim nắng mưa
*
Chút chút xôn xao với đầy câu hỏi
hôm qua tại sao trời lại nhiều mây?
tại sao chim ngàn nhớ rừng vời vợi
và đứa đa sầu duy nhất là tôi?
*
Có những dễ thương trong tôi mọt nhấm
có một góc hồn bụi phủ quanh năm
có một hứng thi ý_lời mọc nấm
chữ nghĩa yên bình xưa chừ phù vân
*
Tôi ngồi ôn lại, hồi hương dĩ vãng
dù giờ nhạt nhoà hình bóng yêu xưa
ký ức thiên nhai sâu trong thăm thẳm
không nhớ nổi mình đang thức...hay mơ?

đông hương

Monday, April 8, 2019

Giấc mơ loài người

Một ngày tôi mơ, mơ thấy lòai người
Người người quanh tôi, bỗng tắt nụ cười
Nhìn lại chung quanh, tôi thấy tôi thôi
Điên điên khùng khùng, giống con đười ươi

Từng ngày tôi đi, đi kiếm bạn bè
Bạn bè quanh tôi, đã mất từng người
Nhìn lại thân tôi, như xác ma trơi
Trôi theo dòng đời, tháng năm buồn vui

Hãy cởi lòng để đời sống vui
Hỡi bạn bè còn lại những ai
Đường ta đi như cơn gió mới
Vuốt ve cho đời, thơm những nắng mai

Hãy mỉm cười nhìn đời sáng tươi
Những nhọc nhằn từ biệt nhé thôi
Nhìn nhau vui bao nhiêu nét mới
Ấm no cho đời thêm những hoa tươi

Hàng ngày tôi xin, xin Chúa nhìn lại
Phật tọa trên cao, sao cứ ngoảnh đầu
Chẳng nhìn anh em, cấu xé nhau đau
Đau cho người Việt, nỗi đau nào vơi

Và này tôi ơi, tôi có cuộc đời
Dù người quanh tôi, sống quá hẹp hòi
Buồn buồn vui vui, tôi hát tôi chơi
Ô hay đới người, giấc mơ mà thôi

Nguyễn Hải

Sunday, April 7, 2019

SỰ SỐNG

SỰ SỐNG
Nơi giông gió, một mình em đứng đó
Hỡi Yggdrasil nhỏ bé giữa đất trời
Nơi cằn khô, sỏi đá chẳng buồn trôi
Em kiêu hãnh, vươn mình trong định kiến
Vào mùa chay thuần thành và linh khiết
Đón bụi tro giữa bão tố cuộc đời
Em nghiêng mình, duyên dáng nở nụ cười
Nảy chồi xanh, vươn mình lên đón nắng
Đứng nơi đây, xả thân mình lẳng lặng
Lắng nghe hồn trời và đất giao thoa
Vạn vật hát khúc hiệp hòa từ ái
Đón hơi thở hân hoan đầy sự sống
Em nghiêng mình, cúi đầu chào cõi mộng
Những diễn suy, những phân định kiếp người
Rồi cũng sẽ bụi tro về Đất Mẹ
Lại cùng em đón ánh nắng xa khơi
Bao ngày nữa, em phục sinh tuần thánh lễ
Hóa huy hoàng, đâm gốc rễ chở che
Bao năm sau em đón gió đi về
Dưới tán lá, bao trùm bao tri thức
Giang tay ôm sinh linh và vạn vật
Em cấp nguồn sống đến muôn nơi
Màu lá xanh phục hiện lại kiếp người
Từng chiếc lá sẽ viết nên huyền thoại
Sóng xô bờ, vẫn dịu dàng từ ái
Quỳ dưới chân, nâng đỡ dáng em ngoan
Rồi mai đây em là những bậc thang
Đưa nhân loại đến huy hoàng lịch sử
Chỉ là em, chồi cây xanh bé nhỏ
Giữa bão giông, vẫn kiên định chính mình
Là sự sống giữa muôn ngàn chứng linh
Hồn tri thức, là muôn đời bất diệt
Trầm Nhi
7 April, 2019

Friday, April 5, 2019

KHI

KHI
Khi nắng đổ, cháy vòm trời khô hạn
Hồn lạc người nơi gió lộng mông mênh
Có thấy không, bóng mây vỡ điềm nhiên
Ôm bão lửa, cả tinh cầu rực cháy
Khi hoàng hôn bao trùm hết cả thảy
Những vu vơ, những chấp nhặt mơ hồ
Hương cỏ thơm cũng là để bâng quơ
Ngày chớm xuân trót dại khờ...nắng đổ!
Khi lặng thinh ôm tim người thổ lộ
Lời thật lòng chẳng mấy độ được hay
Nắng cháy bùng sao lạc mất bàn tay
Chiều bão lửa uống men say vạn vật
Đỉnh thời gian nắng tìm ngày sắp mất
Hồn ngại ngùng hồn lại đứng bâng khuâng
Chút nữa thôi, ráng chiều đỏ thẹn thùng
Cũng rồi tắt...như hồn ai chết lịm
Khi hoàng hôn mang bao điều màu nhiệm
Hong trời chiều bằng vạt nắng thời gian
Anh nghe không lời gió núi băng ngàn
Như kể lại một thời xưa oanh liệt
Chị nghe không lời tình si tha thiết
Thuở học trò đuổi bắt vướng cỏ mây
Thuở dại khờ mực tím loang đầy tay
Màu nhung nhớ một thời xa li biệt
Em thấy không, ước mơ nào bất diệt
Cháy bùng lên theo ngọn lửa huy hoàng
Phút giao thời nơi thiên địa hỗn mang
Ai rạng rỡ, ai ngỡ ngàng đứng đó
Tay vòng quanh, ôm mặt trời rất đỏ
Có mộng mơ, nuối tiếc của một thời
Tai chợt nghe khúc nhạc gió nổi trôi
Để nỗi nhớ tan dần theo vạt nắng
Khi hoàng hôn nhuộm lên màu tóc trắng
Con tim cằn lại loạn nhịp mấy khi
Rồi nhắm mắt nghe tiếng gió thầm thì
Thân tứ đại, cũng là bụi hoen mi
Và rồi chiều cũng lại đi
Và ta rồi cũng còn chi mà buồn...
Trầm Nhi
5 April 2019

Saturday, March 30, 2019

Như là cơn mưa

Thơ: Giang Tuấn Đạt
Phổ nhạc: Phạm Ngọc
Đệm nhạc: Nguyễn Hải

Trình bày: Hà Lan Phương

Friday, March 29, 2019

CHUYỆN CÁ CHÉP

CHUYỆN CÁ CHÉP
Tình nghĩa đôi mình chỉ thế thôi
Xin giã từ anh, em vào nồi
Cái ao chật chội nằm chả đã
Đừng nói búng, nhảy với người ta
Thôi, em tự vẫn, đi trước nhé
Anh ở lại ngoan, giữ ao nhà
Trót sinh làm chép cho người ngắm
Chết rồi hiến xác, tặng người ta
Trầm Nhi
29 Mar 2019

Thursday, March 28, 2019


 Thơ đông hương

CÂM NÍN
*
Lặng nhìn cái móc buồn muôn thuở
cái buổi nào dư ảnh nhớ đầy
cái nỗi nhớ về con tim cũ
một người đã đi qua đời tôi
*
Lặng nhìn những lúc tôi im lặng
thấy cả thời gian chạy trở về
thấy những ngõ đường lên dốc nắng
thấy mảnh hồn tôi thắp đam mê
*
Lặng nhìn cơn sốt tình run rẩy
ngày anh cúi xuống ...nhớ dư hương
cúi xuống.. thật gần môi đài các
tôi lịm dần đi trong nhớ thương
*
Lặng nhìn cái thuở còn nhau đó
tím cả lòng tôi, ngẩn cả hồn
tay mười ngón trở nên khờ dại
xếp trầm tư _giấu giữa côi đơn
*
Lặng nhìn những giọt hồng xuôi má
trở tím khi mà anh ảo hư
quanh khoé lung linh màu nắng quái
buổi chiều tâm nặng những suy tư

đông hương

Wednesday, March 27, 2019

ĐÃ LÂU RỒI

ĐÃ LÂU RỒI
Đã lâu rồi tôi không ghé nghĩa trang
Dưới hoàng hôn, đón ánh nắng chiều vàng
Nghe tịch lặng hàng thông buồn thủ thỉ
Người bên người, nằm an nghỉ thảnh thơi
Mấy mươi năm chẳng nhớ rõ mặt người
Nghĩa trang xưa giờ cũng là bình địa
Còn đâu nén hương chiều vàng lộng gió
Đặt mộ người một nỗi nhớ còn tươi
Này hàng xóm, mỗi người một nén nhé
Cùng sẻ chia hơi ấm lạnh cuối ngày
Cùng đến đây, thủ thỉ và sum vầy
Nhớ một thuở buồn vui nào ...nhanh quá!
Đã từ lâu người chết không an nghỉ
Bởi còn đâu đất nữa để mà chôn
Nên theo gió, thành du hồn lãng đãng
Muốn về đâu, nghĩ đến, là đi luôn
Đã từ lâu, tôi chẳng biết vui buồn
Khi mộ địa đã chẳng còn hình dáng
Chốn bình yên cũng phân hóa chia lô
Lũ người cười tung toe tờ giấy bạc
Đã từ lâu tôi chẳng còn ghé nữa
Nghĩa trang buồn có người cũ an yên
Tôi, vô định với trăm nỗi ưu phiền
Mắt đã khô những lời đau trần thế...
Trầm Nhi
27 Mar 2019

Tuesday, March 26, 2019

Monday, March 18, 2019

Thursday, March 14, 2019

Thơ đông hương
*
Lại một chiều đang bắt đầu tắt nắng
mây chùng chình, chưa biết hợp hay tan
tôi sao vậy_ buồn vì đang cảm nặng
nhớ người xa, và âm vang SàiGòn
*
Chút xíu gió _lòng nghe như phong lũ
tim mùa Đông dù mùa đã vào Xuân
cây olive, lá xạc xào luân vũ
đàn sẻ đùa trên cỏ mới vừa xanh
*
Tôi nhìn quanh, khung trời này lạ lẫm
xa ngàn trùng, không nhìn nổi tim nhau
cứ mỗi sáng, mỗi chiều, lại lẩm cẩm
thương gì đâu và nhớ đến bạc đầu
*
Tôi đếm nhẫm tuổi thương yêu ngày đó
đếm buồn_vui, đếm chuỗi mặn rối bời
rong tầm mắt long lanh màu hạt dẻ
tìm buổi chiều nồng ấm những hôn môi
*
Ôi SàiGòn, hôm nay sao quá nhớ
đến bao giờ mới khỏi phải mi cay.


đông hương

Saturday, March 9, 2019

DẤU XƯA

Chúa đã bỏ loài người
Phật đã bỏ loài người
Rừng xưa nay còn đó
Dấu hùm thiêng còn đâu?
Mặt trời còn cháy đỏ
Đốt khô cả giang hà
Cọp rừng nay đâu cả
Thiếu tiếng hành quân xa
Tấm thẻ bài để lại
Trong ký ức nhạt nhòa
Ngày tháng ba lửa cháy
Dấu trại dừng năm xưa
Rừng xưa nắng đội mưa
Mờ phai dòng thao thức
Đêm choàng đêm tỉnh giấc
Nghe chân dồn bước chân
Tháng ba nghìn vạn lần
Vẫn lặp đi lặp lại
Rừng xưa giờ đã khép?
Hồn thiêng có ngủ yên?

Thursday, February 28, 2019

thơ đông hương

KÝ ỨC MỘT GIẤC MƠ
*
Chân bước nhẹ như mây vờn dưới gót
trong giấc mơ, hương anh thoáng thoảng trời
hư ảo đó mong manh nhưng rất thật
bàng hoàng người_nghe giòng nhớ chơi vơi
*
Những thắm thiết dường đã xa ngàn dặm
vẫn mơ hồ hiện diện giữa đời em
khi trong đêm ưởn ngực lên cao nhận
tuổi dậy thì rung động chạy quanh thân
*
Mùa dấu ái ngỡ đang mùa đông giá
quanh khoé_ tròn lấm tấm tím pha lê
sắp lưu vong nên đâu cần vội vã
ngồi xếp lui_xếp tới những đam mê
*
Ôi ! sau cuối cũng xưa trong dĩ vãng
mơ hay đời mình đã trót xa nhau
cổ tích cũ trong tim còn lãng vãng
từng đêm dài_biết sẽ kể từ đâu?
*
Hay em kể như là anh còn đó
cho thấy đời còn có chút hồng Xuân
được không anh, buồn vui từ thiên cổ
bay lưu linh...tan_hợp cõi phù trầm...


đông hương
Thương gửi những người không còn Mẹ
*
thơ đông hương

KHÓI CƠM CHIỀU
*
Chiều ngắm khói cơm, tôi ngồi nhớ mẹ
sóng cuộc đời đẫy mãi tôi đi xa
cơm bốc khói - hương mè rang thoảng nhẹ
quyện thời gian in vết tích mặn mà
*
Mùa rau cải ngọt trong vườn nhà cũ
Mạ lui cui đi lượm trứng đàn ngan
trở về ngắm bụi quỳnh thơm đêm Hạ
chừ nhiều năm - quên khuấy tuổi thơ vàng
*
Bát cháo trắng - thịt bằm - đêm không ngủ
lạy Trời cho tôi nếm lại một lần
thơm hành lá - tiêu cay - ngò - chưa đủ
thêm dỗ dành - ăn miếng nữa đi con !
*
Mới độ ấy mà chừ như quá trễ
trong tim tôi Thu ngỡ đã vào Đông
tim heo may vì Mẹ cỏn đâu nữa
bút mực nào ru dịu được đông phong

đht

Tuesday, February 26, 2019

NẾU CÒN NGÀY MAI...


Em ở lại sân ga

Đèn khuya vàng hiu hắt.
Chị xuôi tàu về xa
Nghe lòng buồn quặn thắt.

Ba mươi năm dằng dặc

Gặp nhau nói vài câu.
Chị hối hả lên tàu
Nhìn em chưa kịp rõ.

Thời gian nhanh như gió

Vút qua… hết một đời.
Ngoảnh trông về lối cũ
Nắng vãn rồi bên sông.

Chị sắp qua mùa đông

Lá vàng rồi rụng hết.
Ngày nào đôi mi khép
Là một đời hư không...

Gió lạnh thổi từ sông

Tàu sắp qua ga lẻ.
Hẹn mai này em nhé!
Nếu chị còn…ngày mai…

PHAN MẠNH THU







ÁO BAY

ÁO BAY
Người đi qua chiều muộn
Bóng Áo Trắng dần phai
Bình minh chưa kịp tới
Con Ma Nhỏ u hoài
Chìm trong si, tưởng, hận
Gió thét đời vô tri
Mơ hồ theo giòng xoáy
Tâm chẳng định tròn tay
Người đi qua bóng mây
Núi mờ xa tuyết trắng
Xóa mặc tưởng mông lung
Vần xoay đến vô cùng
Áo mờ phai cuối đường
Ảo ảo mờ trong sương
Rồi như cánh tang tương
Vỗ nghìn thiên thế giới
Mộng và thực huyễn suy
Tam thập tam thiên giới
Ở cõi nào có nhau
Khi nao áo thay màu?
Trầm Nhi 190226

Friday, February 22, 2019

thơ đông hương

Avec Lan Phi Vo, Đỗ Hồng
ĐIỆU BUỒN TRÊN PHÍM
*

Điệu buồn gõ những lời ru
trên không ngày tháng Mẹ ru đầu đời
nhẩn nha tự thuở thôi nôi
võng đưa còn đó _mà người trời xa
*
Điệu buồn _nước mắt chan hoà
cô đơn gậm nhấm đã 3 phần đời
Mẹ đi mấy chục năm rồi
đếm trong thoáng nhớ_nợ người còn vay
*
Điệu buồn_con gõ Mẹ ơi
ngón gầy trên phím_giọt dài quanh môi
à ơi, nốt ngủ lâu nay
phím chùng vì đã lâu ngày nhện giăng
*
Điệu buồn nức nở trong đêm
con nhai mặt gối đến mềm...như tương
hồ mơ như Mẹ... cạnh giường
con ôm chặt Mẹ...ôm toàn khoảng không...

đông hương
thơ đông hương

BUỔI SÁNG NGÀY MƯA
*
Sáng ra, bóng ngã qua thềm
mưa đêm hiên ướt, rêu mềm trợt chân
nép vào nhau, sẻ bâng khuâng
bay đi hay ở_mênh mông chân trời
*
Đằng sau cửa kính một người
nghe mưa_chạnh nhớ ...mà thôi...cũ mèm
sau đồng tử bỗng lem nhem
giọt ngà khó trị luân phiên chảy dài
*
Buồn gì_ đầu lắc ngoảy ngoay
ta chùng chình giữ giòng cay quanh tròng
nghe như tiếng phổi phập phồng
cắn môi cho chặt sợ buồn ghé thăm
*
Giận đời_ngồi bệt trên thềm
đưa tay bắt hạt mưa _hồn chênh vênh
giọt bay ướt áo đàn chim
giọt rơi trên tóc màu sương quá mùa
*
Chần chừ, trời đã quá trưa
trái sầu lịm chín, đòng đưa...chờ ngày
mưa nhiều đủ...để...quên ai??


đông hương

Tuesday, February 19, 2019

Thursday, February 14, 2019

YÊU THƯƠNG

 có về quê hương thăm biển
Đón gió mùa xuân chiều nhớ mong
Từ ngàn xa muôn trùng sóng vỗ
Thuyền ai ra khơi trôi bềnh bồng

Ai về thăm bến nước giòng sông
Gọi nắng bên hiên soi môi hồng
Lời em gái hát say hồn nhớ
Thương nào trải nhẹ ru giấc nồng

Tình yêu xin nhé em tình yêu
Từ trăm năm nguyện ước bao điều
Từ trong tim nhịp nhàng êm ái
Thương nhớ dáng nàng xuân yêu kiều

Tình yêu xin đến bên một chiều
Miền nắng gửi trong mắt thật nhiều
Tay nắm lấy tình em ngọt dịu
Nhẹ nhàng say vũ khúc mê cuồng

Ai đến đây để nối bước chân
Cùng em lễ chủ nhật người đông
Cùng em chung một lời kinh nguyện
Trọn đời yêu với tình thủy chung...

Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
15.02.2019

BUỒN CUỐI MÙA XUÂN

xuôi ngược

Xưa hạ cõi buồn những tháng ngày
Xót đau tình khóc thương vì ai
Mưa ngàn gọi gió hồn thêm lạnh
Lệ trắng rơi sương khói lắt lay
Đưa đẩy bước chân mòn mỏi đếm
Khuất xa đường ngõ dật dờ say
Vừa như thấy lại em hình dáng
Lạ giấc mơ xuân muộn tháng ngày

Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
15.02.2019

thơ đông hương
 
 
*
Như một con sâu, tôi xin làm tổ
trong góc tim người sau một cơn mưa
những giọt ấm lòng làm tôi mang nợ
pha lê và người hẹn mấy thiên thu
*
Tôi là con sâu dễ thương_ đài các
ngày nhấm hương tình, đêm nhắp hương mơ
khung trời của tôi, mùa xuân hạnh phúc
một biển trăng hồng _những nụ hôn xưa
*
Thân tôi mong manh nên nằm yên lặng
sợ nhịp tim người đâu gõ riêng tôi
cũng chẳng mong ngày nào tôi hoá bướm
khi xa tim người biết sẽ đơn côi
*
Thôi kệ, nằm nghe tim người rồi...ước
người không mở lồng quăng tôi ra xa
tôi cuộn tròn mình gọn trong một góc
có thảm chân tình đầy những thiết tha
*
Như một con sâu, tôi xin làm tổ
từ hôm lỡ đường mắc phải cơn mưa...


đông hương

Wednesday, February 13, 2019

14-02-2019

14-02-2019
Sớm chúm chím nụ tươi mềm đón nắng
Lung linh vờn bao sắc gió xuyến xao
Thoang thoảng thơm, rất thanh khiết ngọt ngào
Mùa xuân đã đi vào lòng thế đó
Sớm tinh khôi, môi ai hồng ra ngõ
Mắt nheo nheo ngại anh nắng hôn nhầm
Tay e ấp choàng tấm khăn sa mỏng
Chống bụi đời, cũng duyên dáng quá ta 
Sớm hôm nay, chậm bước ra khỏi nhà
Rất tỉnh táo, ngó dòng người lại qua
Thân phòng thủ vài ba lớp đó mà
Cẩn thận nhá, va lung tung...sẽ khổ 
Sớm hôm nay, nụ hồng nghiêng nắng đổ
Gom yêu thương, ôm thật trọn vòng tay
Ai đọc thơ, ai trót dại, lỡ say
Thì cũng kệ... Vào cuối ngày sẽ tỉnh :p
Trầm Nhi

Happy Valentine's Day !

 
Mỗi năm vào ngày 14 tháng 2 hình như trời bớt lạnh hơn mặc dù bên ngoài nhiều nơi ở hải ngoại tuyết vẫn rơi và mây mù u ám vẫn bao trùm lên vạn vật.

Những người đang yêu không để ý gì tới tạo vật đổi thay bởi trong lòng họ thật sự đang chớm nở những mầm yêu, rung động như những cánh rong biển rung rinh trong nước thủy triều. Mắt nhìn long lanh hơn và những nụ cười rạng rỡ không che dấu khiến mùa Xuân thật sự trải rộng ra dưới từng bước chân tình nhân đắm đuối.

Con người khi yêu thường vô cớ yêu lây những vật thể vô tri khác. Người yêu nhau nhìn đâu cũng thấy màu hồng, có lẽ vì vậy mà những cánh hồng tươi trở thành quà tặng không thể thiếu trong ngày này. Hồng vì ai mà nở thì người mua không cần biết, họ chỉ đoan chắc rằng hồng phải tươi, cánh phải mượt mà và nhất là mùi thơm quyến rũ của những vương hậu này sẽ tan trong không gian kỳ ảo của đêm tình nhân, đêm Valentine đỏ thắm màu tình, màu của sự sống lan tỏa…

Valentine là tình yêu, là sự chia sẻ ngọt ngào nhất giữa các cặp tình nhân. Họ nhìn nhau với ánh mắt tình tứ không nói nữa, bởi nói gì bây giờ cũng trở thành dư thừa. Đâu đó trong không gian vô tận hình như tiếng reo vui của hàng triệu tinh tú rộ lên trong một đêm tuyệt đẹp, đêm mang tên Tình Nhân, đêm mang tên Valentine, đêm của những người yêu nhau….


Tuesday, February 12, 2019

Lời cuối cho anh


Này mình ơi lại gần đây em hỏi 
Ở ngoài trời nay có lạnh lắm không
Thu vừa qua trời đã chuyển sang  đông
Nhớ giữ ấm vì không em bên cạnh
Đêm hôm nay có ngàn sao lấp lánh
Mảnh trăng khuya có đẹp lắm không mình
Dưới mặt hồ sóng gợn nước lung linh
Giống chuyện thế nhân  có bao giờ yên lặng
Này mình ơi sao hôm nay im vắng
Em mơ hồ vâng  vẳng tiếng tiếng kinh xa
Bao lâu nay hoang dại giữa ta bà
Giờ đến lúc em sắp xa mình đó
Cuối đời mình đường đi đầy mưa gió
Hay thênh thang trong hạnh phúc thiên đườngj
Mình vững tâm mang hơi ấm tình thương
Phủ  đầy lấp  các con cùng nhân loại
Hãy buông bỏ sống cuộc đời tự tại
Đừng nhớ em đừng than khóc tiếc thương
Vốn dĩ thế gian lcuộc sống vô thường
Nếu ngộ được chắc mình không than trách
Thiện và ác mình ơi qua lằn vạch
Chọn một đời theo cách sống thiện nhân
Lời cuối cùng em nhắc nhở ân cần
Mình ơi giữ gìn sức khỏe        giữ gìn.  ..... Giữ gìn sức khỏe



      1/29/19 TL