Thursday, October 25, 2018

Ờ THÌ, BUỒN...

Ờ THÌ, BUỒN...
Theo cơn gió, tôi về ngang khung cửa
Nghe tiếng cười khúc khích của trẻ thơ
Tay run run, mái tóc anh bạc phơ
Ôm con nhỏ, mắt long lanh rực sáng
Nhìn xa xăm chân chim hằn dấu rạn
Nét mỏi mệt còn in đậm trên môi
Đứng ngoài hiên, chẳng thốt nỗi lên lời
Nghe âm vọng, nhói đau nơi ngực trái
Bao nhiêu năm, những nỗi niềm khắc khoải
Trót vùi nhau vào nỗi nhớ hồ mơ
Đi qua nhau, như hai kẻ ngu ngơ
Mùa giao mùa, vẫn hững hờ không nói
Hạt châu rơi ai kéo rèm thật vội
Gió mùa thu luồn kẽ áo vô hồn
Em quay đi, con phố buồn lặng lẽ
Anh chợt nhìn...phải dáng nhỏ ngang qua?
Chừng như một tiếng vỡ òa
Chừng như năm tháng nhạt nhòa tóc sương....
Châu Nguyễn
25 Oct 2018 @Philly

2 comments:

  1. "Chừng như một tiếng vỡ òa
    Chừng như năm tháng nhạt nhòa tóc sương..."
    Hay lắm chị Châu!

    ReplyDelete
  2. "Hạt châu rơi ai kéo rèm thật vội
    Gió mùa thu luồn kẽ áo vô hồn
    Em quay đi, con phố buồn lặng lẽ
    Anh chợt nhìn...phải dáng nhỏ ngang qua?" Thật trau chuốt và ẩn chứa đầy tự sự. Cảm ơn em Châu Nguyễn
    [img]http://hoadepnhat.com/upload/images/nhung-loai-hoa-hong-dep-nhat-the-gioi.jpg[/img]

    ReplyDelete