Thursday, December 31, 2020

TRỘM TRĂNG

TRỘM TRĂNG 

Ai ôm ông trăng đi 
Chở năm mới đến rồi
Cho tôi thêm một tuổi
Cho người thêm tươi vui 

Ai trộm mất trăng rồi
Để ngẩn ngơ hoài niệm
Những lời mộng và mơ
Tan biến vào hoang sơ

Sớm nay tiếng chó sủa 
Xôn xao ở nhà bên 
Kịp lúc bình minh đến 
Mang mất trăng đi rồi

Hỏi anh, có kịp thấy 
Ông trăng của tôi đâu
Hỏi chị, có biết không
Trăng bị trộm mất rồi...

Năm mới, không hai mốt 
Êm đềm đã đến bên
Điểm bầu trời hồng phớt
Ánh nắng mới đang lên

Không biết ông ăn trộm
Lấy mặt trăng làm gì
Chắc mang giấu ngày cũ
Khiến người người quên đi...

Mà ông trăng cũng lạ 
Ngoan ngoãn trèo lên xa
Lăn đi không thắc mắc
Thế  đấy, chuyện thật là...

Chào bình minh năm mới
Gõ đầu con chó kia
Ôi trời ơi, dậy sớm 🌅
Thiệt là có điềm ghê 😀

Hai không hai mươi mốt
Mặt trăng đi mất rồi
Chỉ còn nắng mai thôi
Không đêm khuya diệu vợi

Không trăn trở, băn khoăn
Không dấu tích lệ thầm
Không tâm tình biến động 
Mấy thuở trăng đầy vơi

Năm mới tràn niềm vui
Nắng loang chênh cửa nhỏ 
Chim réo rắt hòa ca:
"Năm mới đã tới rồi!"

Châu Nguyễn

Tiễn biệt nhạc sĩ Lam Phương

Hà Lan Phương


 https://soundcloud.com/user-706900610-129641038/tien-biet-nhac-si-lam-phuong

Thơ: Trường Đinh
Phổ nhạc & Trình bày: Hà Lan Phương


Khúc ca ngày mùa, Chiều thu ấy

Một thời hoa mộng, Tiễn người đi

Tìm vết chân xưa, Anh đã biết

Gửi người ngàn dặm, Giọt lệ sầu


Chiếc áo mùa đông, Chiều hoang vắng

Chuyến đò vĩ tuyến, Kiếp tha hương

Nắng đẹp miền Nam, Lời yêu cuối

Con đường tôi về, Buồn không em


Đoàn người lữ thứ, Chờ Mưa lệ

Như giấc chiêm bao, Nhớ Nghẹn ngào

Người đến rồi đi, Ngày tạm biệt

Hạnh phúc mang theo, Thành phố buồn


Giã từ người yêu, Mùa hoa phượng

Chắp tay nguyện cầu, Chiều Tây Đô

Tàu về tương lai, Đường trần Mất

Kiếp nghèo Cỏ úa, Một đêm trăng


Con tàu định mệnh, Chiều hoang đảo

Thuyền không bến đỗ, Tình bơ vơ

Một đời tan vỡ, Đèn khuya Nhớ

Đánh mất đêm vui, Duyên kiếp Buồn


Trăm nhớ ngàn thương, Mùa phượng cuối

Vĩnh biệt Sài Gòn, Tôi sẽ đi

Chiều tàn Bãi nắng, Mơ Giòng lệ

Tình người viễn xứ, Sầu ly hương


Trường Đinh

UK, sương mù già 2020


- Viết chiều ngày 23 tháng 12 năm 2020, như một lời tiễn biệt NS Lam Phương đã bước đi xa khuất miền chơi tạm, tìm đến một cõi mới thiên thu an lành. Vần thơ đây là những ghép nối trân trọng tên 55 nhạc phẩm gởi lại đời của cố NS Lam Phương (1937-2020).


LINK

Nhạc sĩ Lam Phương đã qua đời...

Tuesday, December 22, 2020

THU BÊN HỒ



Ngày cuối thu tịch lặng
Soi bóng mình lang thang 
Cội tùng đong đưa lá 
Gió cuối mùa mênh mang 

Lững lờ hồ trong vắt
In bóng hình tháng năm
Thanh xuân nào vĩnh trú?
Nước vẫn hoài lăn tăn

Bên hồ hòn đá lăn
Thả trôi nhịp thời gian
Mài mòn từng hơi thở
Tựa chừng đã trăm năm? 

Ngoài kia lá đổi màu
Nghiêng đầu chờ gió đến
Mở nụ cười mãn nguyện
Buông thân này thong dong.

Ngày cuối thu, hồ vắng
Người lữ khách dừng chân
Soi tâm mình đáy nước
Chợt thấy lòng bâng khuâng. 

Minh Châu 2012231

Photo: Cao Taka

Monday, December 14, 2020

CUỐI THU

CUỐI THU

Nhắm mắt lại, thu về trong niềm nhớ
Cuộn yêu thương những cơn sóng sắc màu
Mảng đỏ thắm tung giữa trời xanh biếc
Mảng rực vàng lộng lẫy rất cao sang. 

Phút giao hòa, gió nhẹ nhàng đưa đẩy
Điệu ru tình, thu quyến rũ nên thơ
Bầu trời xanh, vờ nhắm mắt làm ngơ
Anh với ả, dệt mơ bằng lá thắm. 

Như triều dâng theo bước chân phi mã 
Tung rợp trời sĩ khí lớp hùng anh
Như dịu dàng nép vào giữa trời xanh
Nàng, tôn quý một thân vàng thanh lệ 

Nhắm mắt lại, ngắm mùa thu ước lệ
Hỏi ông thầy phải rằng Hỏa khắc Kim 
Nhưng tại sao một bức ảnh êm đềm 
Màu lá đỏ hài hòa cùng kim sắc? 

Ổng cười ruồi, chỉ bầu trời xanh ngắt
Rồi uống trà, ngoảnh mặt, lại vuốt râu
Ờ...thì ra là thế ...Có biết đâu? 😁
Nghe gió thoảng, lại gật đầu như đếm. 

Ngày cuối thu mang theo nhiều lưu luyến 
Những nghĩ suy như sóng cả trào dâng
Phút lặng im mang một chút bâng khuâng 
Có mấy nẻo, đường trần thu thắm sắc. 

Minh Châu 2012152

Photo: Cao Taka

Áo Tím

Áo Tím

Long lanh mấy sợi tơ trời
Tím duyên dáng lạ, nụ cười lung linh
Em như tiên nữ giáng trần
Mắt xinh ôm trọn tình gần, tình xa. 

Trời cao bắt gặp vỡ òa
Mừng vui, đổ lệ cũng là thường thôi
Nhìn xem, chỉ nét em cười 
Thời gian ngừng đập, đất trời đứng im. 

Cô bé nhà ai thật có duyên 
Môi hồng, má thắm trông thật hiền 
Hỏi rằng phải chăng yêu màu tím
Đã biết mộng mơ chuyện thuyền quyên?

Rồi như ảo ảnh, em đi mất
Anh nhiếp ngắm hình, chợt ngẩn ngơ
Còn lưu lại đấy, tấm ảnh nhỏ
Một dáng em xinh, nụ cười hiền. 

Rồi anh up ảnh làm chết lặng 
Bao kẻ qua đường bị đốn tim
Trần gian sao có người xinh thế
Biết em ở đâu, để đi tìm? 😉

Minh Châu 2012151

Người đẹp trong ảnh: Hồ Thị Hoàng Huyên
Ảnh được chụp bởi Trầm Mặc Nguyễn