Friday, May 31, 2019

Yêu Sài Gòn

Hân Hạnh giới thiệu bài thơ lục bát mỹ miều

Tác giả: Trầm Vân




Sunday, May 12, 2019

Monday, May 6, 2019

Tiên nữ (Tặng bé Tú Anh của chị)

Cô em bé nhỏ
Dáng dấp xinh xinh
Chân em nhịp bước dập dình
Tim ta cũng đập thập thình theo em

Đêm trăng vừa lên
Sáng soi triền đồi
Em như tiên nữ trên trời
Đầy xuống trần thế rối bời tim ta

Là một sát na
Ở tận cõi xa
Em về để trêu ghẹo ta
Hay là em sẽ thiết tha một đời

Lòng ta bồi hồi
Tim ta sao xuyến
Ước gì kết tóc se duyên
Cùng em lèo lái con thuyền ái ân

HLP





Sunday, May 5, 2019

Chờ


Ta về uống cạn vò rượu trắng
Sao lòng vẫn đắng buổi chia tay
Em đi để lại nơi này
Mình ta vàng võ đọa đày kiếp trai

Ôi lòng buồn tình đã đổi thay
Xa ngàn dậm em có hay nào
Thân ta giờ đã lao đao
Ngả nghiêng theo gió hướng nào cũng chênh

Ta bấp bênh thuyền không thấy bến
Dạt bờ nào mờ mịt còn xa
Ơ hay một cõi ta bà
Nhân sinh bể khổ cõi ta ngâm ngùi

Ta về tìm lại những buồn vui
Lục trong ký ức rối nùi thơ
Thơ ta viết thật lơ mơ
Từng câu từng chữ như khờ như điên

Chiều chiều vẫn đứng tựa mái hiên
Nhìn ra ngõ như con chiên khờ
Tim ta kể cũng dật dờ
Mong em quay lại nên chờ ngày đêm

Saturday, May 4, 2019

CÓ AI KHÔNG

CÓ AI KHÔNG
Ai uống cùng ta, cạn chén sầu
Hồn người viễn xứ, ở nơi đâu
Mấy chục năm trôi, tờ thư cũ
Chấp chới trong tim, chẳng úa nhàu
Ai uống cùng ta, vạn nỗi đau
Khảy khúc cầm xưa, trắng bạc đầu
Một câu kinh cũ trơ nhánh khổ
Một lá thu rơi sóng giang đầu
Tịch tang ai đưa hồn lạc lối
Sóng bể rì rào nhịp từng câu
Thùy dương nghiêng dáng, này luân vũ
Mở miền ký ức tận thẳm sâu
Ai cạn với ta chuyện bể dâu
Thương điền khổ hải chỉ một màu
Sóng sa sóng sánh cùng tinh tú
Một chén cay nồng giữa đêm thâu...
Trầm Nhi
190505

RỖNG

RỖNG
Khi mục tiêu trở thành vô nghĩa
Những lối đời cũng phủ rong rêu
Bình minh hay chút nắng chiều
Cũng vương, cũng loãng cười trêu lòng đời
Những bước chân chẳng rõ mặt người
Lối về thảng thốt, đâu là Đông-Tây
Xanh xanh hoa nở nơi này
Xanh xanh cây lá nhuộm ngày trôi nhanh...
Chút tục lụy chân thành hơi thở
Cuộn phong vân thành dãi lụa mờ
Ở đâu thềm đá trơ trơ
Người đi, người ở, kẻ mơ... Giật mình!
Trầm Nhi-190504

Friday, May 3, 2019

Đành như không quen

Nhạc và lời: Hà Lan Phương
Đệm Đàn: Nguyễn Hải (VN STY file)

Trình bày: Hà Lan Phương


Thursday, May 2, 2019

TIỄN ĐƯA

TIỄN ĐƯA
Tâm vô ngại cuối đoạn đường thảng thốt
Chút chạnh lòng tiễn thân hữu từ li
Rồi mai này cũng hồn trơ bia lạnh
Người nhớ người, chỉ câu chữ còn ghi
Ngày mùa xuân, hoa cỏ mừng hớn hở
Đón hồn người về đất mới, phục sinh
Để lại đây những đau khổ, điêu linh
Cả cuộc đời gian nan không như ý
Người tiễn người khóc thân này do kỷ
Trái cuối mùa, rụng xuống cũng tự nhiên
Lời kinh êm, chấm dứt hết muộn phiền
Về với mẹ thiên nhiên, lòng từ ái
Bánh xe lăn, người đưa tiễn, lệ dâng
Khóc cho người, hay cho kiếp trầm luân
Hay sực tỉnh đời vô thường đến lạ
Đứng sững người, tâm xáo động, bâng khuâng
Ừ, người đi, dời xa cuộc hồng trần
Để thân hữu đứng chết trân thương tiếc
Rồi chào nhau bằng những lời li biệt
Lệ thầm tuôn nơi con chữ vô hồn
Sống ở đời, mấy chục năm dại khôn
Ai biết được ngày mai về với đất
Có còn không, có ân tình chân thật
Giữa cõi đời người nối bước nhau đi
Người đi rồi, chỉ gió xuân nhàn nhã
Cỏ vẫn xanh, hoa vẫn nở rồi tàn
Chỉ lòng người, còn ở lại, miên man
Ôm con chữ, khóc trong lòng...lặng lẽ
Trầm Nhi
190502