Nắng chao
nghiêng trên thân người xiêu đổ
Nắng phi trường vẫn như nắng ngày xưa
Nhưng có chút gì đã là khang khác
Bởi bây giờ đã vắng bóng ai đưa
Ngày trở về người như từ mấy kiếp
Về lại nơi nầy như đã mấy trăm năm
Người xa xưa giờ đã thành thiên cổ
Linh hồn giờ đã mấy thuở siêu thăng
Trở về đây đóng vai người tảo mộ
Nghĩa trang buồn thê thiết buổi long đong
Kẻ vẫn sống viếng thăm người đã khuất
Dòng lệ nào khô cạn tựa nghìn năm
Nước mắt im khóc người thời xa lắc
Chảy miên man theo dấu tích xưa buồn
Người nằm xuống đã một đời yên giấc
Còn lại người khốn khó cõi gian truân
Một nén hương như tình ai thắm thiết
Một tấm lòng như vĩnh viễn không phai
Một lần đi như chưa coi từ biệt
Một lần về như chẳng mấy ai hay
Chỉ tiếng gió mang giọng người năm cũ
Chỉ tiếng đêm văng vẳng lời tình yêu
Từ huyệt lạnh linh hồn ai trở giấc
Bởi người về hong lại khối cô liêu
Giã biệt nhé thêm một lần giã biệt
Đóa hoa tươi như môi mắt xa nào
Chúc an giấc như người từng an giấc
Rồi một ngày tao ngộ giữa thiên thu
Nắng thôi chao trên thân người xiêu đổ
Lòng mơ màng như đi giữa mùa xưa
Hồn ai đó vấn vương từ mấy thuở
Tiễn người về ướt lạnh buổi trưa mưa