Wednesday, September 27, 2017

Ví dụ thôi




Cuộc đời có ngàn câu ví dụ
tôi chỉ cần một ví dụ thôi
thử hỏi rằng có dám yêu tôi
ai sẽ khổ rồi thì sẽ biết

Tôi vẫn yêu dẫu tình cạn kiệt
em có liều làm khổ tôi không
để khi nào đi giữa đám đông
tôi sẽ gọi em là yêu dấu

Cành tôi khô xin em cứ đậu
mang mưa về rồi sẽ trổ hoa
thì xin em đừng vội bước qua
hãy ở lại cùng tôi ăn trái

Tim tôi buồn nhưng không sợ hãi
hạnh phúc nào rồi cũng khổ đau
tôi yêu em chẳng sợ gì đâu
một vết chém càng thêm chai đá

Ðừng em nhé đừng là kẻ lạ
thử hỏi mình ví dụ yêu tôi
vẫn còn hơn ví dụ yêu người
bởi tôi muốn được em làm khổ

Chân tôi đi dẫm vào nỗi nhớ
bước tôi về ngập những chiêm bao
thì xin em đừng hỏi tại sao
cứ ví dụ yêu tôi đi nhé!!!

Phạm Ngọc

(Cho những ngày mưa xa – nxb VT2009)

Monday, September 25, 2017

Wednesday, September 20, 2017

Vô Tình

Thơ: Phạm Ngọc
Phổ nhạc: Hà Lan Phương
Hòa âm: Quang Đạt

Trình bày: Đình Nguyên

Monday, September 18, 2017

Em về như mùa thu




Em về như cơn gió
qua cõi đời ta mưa
hồn đau thân cỏ úa
nghiêng xuống chiều bơ vơ

Em về như vạt nắng
thắp sáng vườn ta đêm
giữa muôn trùng xa vắng
chốn nào sẽ bình yên

Em về như ngọn sóng
vỡ trên tiền thân ta
mịt mùng cơn biển động
vẫn chập chùng chia xa

Em về như ngọn lửa
cháy giữa ngày thiêu thân
đã tàn hương nỗi nhớ
đã thiên thu tình trần

Em về như mùa thu
hoa vàng thơ quá khứ
tình bây giờ rất cũ
ta về theo cơn mưa...

Phạm Ngọc
(Mùa Khát Vọng - nxb Ðà Nẵng 2004)

Saturday, September 16, 2017

Biếc

Photo by PN


Em biết không mùa Thu vừa chớm ngõ
lá sẽ vàng theo ngọn nắng bay xa
phố phường nào vẫn níu bước em qua
để mùa thu sẽ rợp mầu thương nhớ

Bước đi em nhẹ nhàng trên lối cỏ
nghe tiếng đời gõ nhịp rất bình yên
những hàng cây đợi gió cũng chao nghiêng
như có chút hờn ghen cùng em đó

Em vẫn vậy trong mầu hoa tím nhớ
giữa đất trời lặng lẽ hát tình ca
dẫu thời gian, năm tháng có phai nhòa
vẫn hiển hiện trong anh mùa nắng hạ

Nhặt đi em! Cầm trên tay chiếc lá
trao ân cần chút hương sắc mùa thu
heo may về khua động giấc mơ xưa
Em mãi mãi một mầu hoa tím biếc..!

Phạm Ngọc
(Những ngày mưa mùa Đông)

Thursday, September 14, 2017

Quản (Hải Tặc)

Nhớ cái thuở ngông cuồng trên biển sóng
Thái Bình Dương ngập bóng bao thuyền nhân
Đội bão táp thuyền tung hoằnh tứ phía
Kiếm tìm ra bao thiếu nữ hoa nhường

Chợt một bữa có nàng tiên nữ hiện
Dáng thướt tha như thu hút hồn ta
Nàng đến bảo ô kìa anh Hải tặc
Cớ làm sao anh dấy động phong ba

Ngỡ ngàng thay hiểu được kiếp ta bà
Ta hải tặc đành bỏ đao đồ tể
Thuyền trở về thả neo tìm bến đỗ
Để tháng năm sóng vỗ mạn dịu dàng

Nàng tiên nữ nay thành nàng quản thúc
Quản tình, tiền, quản cả những ái ân
Ô hay kiếp sông phong trần
Bỗng nhiên một thoáng hóa thân hiền hoà

Nguyễn Hải

Vòng Tay Mẹ

Bài này Tú Anh viết dành tặng cho những ai đang còn mẹ.

Dẫu đời trôi nổi bôn ba
Bên con trẻ dại chẳng xa bước rời
Đường dài hun hút mù khơi
Qua trăm vạn sóng bến bờ đìu hiu.

Con nào biết được bao nhiêu
Gập ghềnh sỏi đá rong rêu tấc lòng
Mỏi mòn trăn trở đợi mong
Con ngoan yên giấc trong vòng tay ru.

Tay nào dìu dắt từng thu
Tay nào chăm sóc nét du dương mềm
Tay nào mòn mỏi chợ đêm
Trưa qua phố nhỏ chiều thêm mấy đường.

Lạnh lùng chiếc bóng canh trường
Quên đi màu tóc pha sương tháng ngày
Mẹ dù muôn nỗi đắng cay
Lòng thương con trẻ đêm ngày mông mênh.

Cuộc đời sóng gió chênh vênh
Ơn sâu nghĩa nặng sao quên đáp đền
Một lòng hiếu đạo kính trên
Ai còn có mẹ chớ nên hững hờ.

Công ơn mẹ ngát mây trời
Như vầng trăng sáng soi đời yêu thương.

_Ngọc Phương Ly_


Wednesday, September 13, 2017

Mẹ Ơi...!!!

Nhân dịp Tháng Vu Lan, Tú Anh viết bài thơ này dành tặng cho những ai không còn mẹ.

Chiều mưa xuống bỗng nghe lòng thương nhớ
Dáng hình xưa, thấy mẹ chợt quay về
Thuở hôm nào còn in hằn ký ức
Gồng gánh vai mang mỏi bước lê thê.

Bao tháng ngày, hoàng hôn về khắp chốn
Mưa gió buồn làm tay mẹ cằn khô
Nỗi nhọc nhằn gầy hao nuôi con lớn
Từng bước đi trên sỏi đá cuộc đời.

Bóng thời gian làm sao mà níu lại
Trái tim này dâng mẹ lời thiết tha
Đạo làm con chưa tròn câu nghĩa nặng
Mẹ đi rồi bao tiếc nuối xót xa.

Con nào biết giữa đêm dài giá lạnh
Nước mắt rơi, tuổi ngọc tóc phai màu
Cả một đời quên mình vì con trẻ
Lệ ngàn đời, xin tìm mẹ kiếp sau.

_Ngọc Phương Ly_


Monday, September 11, 2017

Đời Kỷ Nữ

Nhạc và lời: Hà Lan Phương
Đệm nhạc: Nguyễn Hải

Trình bày: Hà Lan Phương



Để thay đổi không khí mời cả nhà nghe một ca khúc không dùng nhạc đệm (a cappella) do nhóm
Cadilac trình bày! 

Nỗi nhớ lặng câm

Sẽ gửi lại cho nhau lời tiễn biệt 
để mai rồi đến lúc sẽ chia tay 
em còn mãi xa đời tôi như vậy 
thì tiếc thương chi giữa phút giây này 

Tình đã lỡ chết ngoài cơn giông bão 
nhớ làm gì ngọn gió sớm heo may 
vàng xác lá vàng thêm cơn mộng ảo 
hoàng hôn về nhuộm tím mắt môi ai

Tôi vẫn yêu dẫu ngày qua tuyệt vọng 
tôi vẫn chờ dù biết sẽ thiên thu 
em có nhớ hay không cần phải nhớ 
lời thơ buồn và nỗi nhớ lặng câm 

Sẽ còn lại mùa thu ngoài khung cửa 
cơn mưa dài và nỗi nhớ đơn côi 
không còn giữ được đời nhau lần nữa 
em nơi nào trong khoảng trống riêng tôi ?

Phạm Ngọc
(Mùa Khát Vọng - nxb Đà Nẵng 2004)



Mây Trắng Bay Xa

Gió mưa về 
mây giăng mắc muôn nơi -từng cánh hoa rơi
Ướt con đường 
trên lối cũ quanh co -cành lá co ro
Mây vẫn bay 
bay theo từng cơn gió cuốn
Mưa vẫn mưa rơi 
cho lòng thêm giá buốt
Trong trái tim côi- 
cơn nhớ khôn nguôi 
-còn mãi trong tôi 
những lời yêu dấu….

Tiếng ai cười 
-như nhắc tới hôm nao -còn mãi bên nhau
Mắt ai nhìn 
-như muốn nói cho nhau -tình mãi mai sau
Nay bỗng buông tay 
bay theo làn mây trắng xoá
Sương khói nương bay 
theo chiều mưa buốt giá
Nghe gió mưa than- 
như nhớ thương ai
Ngày qua ngày vẫn -nhớ người xa vời !….

Nay con đường xưa -tôi vẫn lang thang- đi về một mình- lòng buồn vời vợi .
Hình bóng cũ- đâu đây- in hằn dấu xưa- trên từng nhánh cây ..
Nghe như trong gió -tiếng ai về….
Vui nghe câu hát- tiếng ai cười,
Của người tôi nhớ-
thương người muôn đời….

Nhật Vũ

GA September 11-2017

Với nhạc sĩ Vĩnh Ðiện tại San Jose, CA - 10 năm gặp lại nhau.
Bây giờ hai người mang "Vết thương sỏi đá" đi tìm "Người em hoà bình" *
*tên 2 ca khúc nổi tiếng của anh 

SAU CƠN MƯA BUỔI SÁNG

Cứ trưa trưa lại chiều chiều
Nhìn qua cửa sổ nhớ nhiều mông lung
Nhớ ai nhớ mãi không cùng
Xót xa ai đã nửa chừng bỏ chơi
Nỗi buồn sao mãi chơi vơi
Nương theo Mây Trắng mưa rơi lạnh lùng
Đêm khuya giấc ngủ chập chùng
Người về trong mộng nhắn cùng nhớ nhung
Rằng nay đang chốn Thiên Cung
Yên bình- hạnh phúc-vô cùng -yên vui !…

Nhật Vũ

Atlanta -Georgia, September 11-2017

Sunday, September 10, 2017

Đời kỷ nữ

Người đàn bà đi rao nụ cười
Trên lề đường khuya đèn ảo mờ
Em nhận được gì trên phố đông người qua
Màn đêm u tối, tưởng ngày nắng mai
Câu nhạc êm ái, tưởng lời đắm say
Quên hết thời gian, đời mình đắm chìm

Người đàn bà đi rao cuộc tình
Cho dẫu người thân bỏ mặc mình
Tuổi xanh qua mất, rũ theo thời gian trôi
Cuộc đời xót xa, ôm mặt em khóc
Người đời tránh xa, đau xót đời em
Lệ nào cho vừa.

Người đàn bà đi rao đời mình
Trên từng hành lang đầy tội tình
Tội cho thân em, đem từng thú vui
Cho người ân ái, đau ngàn nỗi đau
Quên mất thời gian, Đời người phai tàn.

Người đàn bà rao gạ cuộc đời
Hong ấm tình yêu của mọi người
Từng đêm ân ái, ngỡ tình trăm năm
Tỉnh cơn mơ ước, ngỡ ngàng hóa điên
Trên đám ngổn ngang mà lầm đá vàng

Người đàn bà đi rao đời mình
em tìm được gì trong những tan hoang






Hà Lan Phương

Saturday, September 9, 2017

Người đàn bà trong bóng đêm

Photo by PN


Đêm! Em ru mình trong nỗi nhớ
Trăng xa xưa đã chìm khuất nơi nào
Những mảnh vỡ hư hao
Không đủ hàn gắn lại cuộc tình đã mất
Chỉ cơn đau và bóng đêm tuyệt vọng
Sợ khép mắt rồi sẽ không đuổi kịp giấc mơ
Vẫn đợi chờ mùa trăng trở lại
Thắp trong em một trời ước nguyện
Sao anh không là chú Cuội
Ngồi lại ở cung hằng để cùng em trò chuyện
Cho em cười, em khóc rất bình yên
Sao anh không là những bình minh
Để em thao thức từng đêm chờ nắng sớm
Hương đất trời sẽ trổi dậy trong em
Không còn những bóng đêm
Vô tình và lạc lõng
Như cánh chim mỏi mòn trông ngóng
Một chân trời vẫn tít tắp mù xa
Những ngày tháng trôi qua
Em sợ hãi những hoàng hôn đến vội
Em không muốn kết hôn cùng bóng tối
Khi không còn anh giữa những yêu thương
Khi ngoài kia sau phía những màn sương
Là bóng dáng cuộc tình em vô vọng
Đêm! Đêm ơi đừng ru em vào mộng
Bởi giấc mơ nào em có giữ được đâu
Trả lại em những giây phút ban đầu
Để biết mình đã không thành người khác
Em thức trắng giữa đêm đen bội bạc
ngày cũng vừa lên…

Phạm Ngọc
(Những ngày mưa mùa đông)

Và tháng chín

Nhạc và lời: Vũ Thư Nguyên & Vũ Nhi
Hoà âm: Vũ Thế Dũng

Trình bày: Quỳnh Dao

Monday, September 4, 2017

Điều Anh Chưa Nói

Những ngày tháng nhớ chưa phai nỗi nhớ
Ngại thu tàn gom hết lá bay xa
Chưa yêu làn tóc gió đùa lơi lả
Gió cuốn xuống đời như hạt mưa sa.

Có lời muốn nói anh chưa thể nói
Sợ mưa nhiều trôi hết ý tâm tư
Không gian tím quanh anh từ dạo ấy
Phút tương phùng ngắn quá thoảng mơ thôi.

Em mang tới đây gió thu dào dạt
Tim dại khờ ngăn gió lộng đừng rơi
Mưa lạnh đầy anh ngại ngần không tới
Bỏ thu phai ngút mắt tận chân trời.

Để giờ nuối tiếc anh đang nuối tiếc
Biệt ly rồi trăn trở nỗi niềm đau
Anh chưa kịp nói lời yêu hò hẹn
Em lạc chốn nào mỏi dấu tìm nhau.

_Ngọc Phương Ly_
Trà Vinh, viết ngày 05/09/2017


Friday, September 1, 2017

Cho thiết tha đầy trong trái tim...

Photo by PN



Em về mang nắng rơi đầy phố
tôi vẫn đợi chờ những sớm mai
người qua thương quá bàn chân nhỏ
khua động hồn tôi những gót hài

Em về thu đã vàng trong mắt
nghe lá xôn xao phiá sương mù
ngày đi xa vắng từng khuôn mặt
vẫn đợi em về nhân dáng xưa

Em về chia gió cùng mưa nắng
để gió hát lời trên lá xanh
mưa trôi đi hết ngày khô hạn
trên thảm cỏ ngoan nắng nghiêng nằm

Em về đi nhé mùa đang chín
cho ngực môi thơm nét dịu hiền
em về phố nở tràn hoa tím
cho thiết tha đầy trong trái tim...

Phạm Ngọc
(Hoa tím này và những mùa thơ - nxb VT2009)