ĐI VÀO CƠN MÊ
Xào xạc lá, chân mềm hương cỏ
Hồn đi hoang, giữa lối muôn trùng
Xòe bàn tay, chạm đến vô cùng
Hơi thở nhẹ loang trùm trong sương khói...
Ai đưa tôi lối nào đi tới
Chập choạng chiều, nắng đổ lả lơi
Ai dắt tôi mộng đời vời vợi
Mê mê hồ nắng cũng chơi vơi
Sương hồ như phủ mờ đêm tới
Ai cầm tay đưa lối dẫn đường
Lối nào đây giữa vạn tình thương
Đâu đích đến lời vô thường gió điểm
Ai hóa thân lu mờ trang diễm tuyệt
Áng thơ xinh đem gối để đầu nằm
Lá vàng mơ ai khóc mộng trăm năm
Thành sương khói lãng tan chiều ảo ảnh
Mộng cùng mê, thảng thốt chiều sương lạnh
Giơ tay vén, mảng mơ hồ cô quạnh
Thấy gì không, con đường vắng không tên
Thấy gì không, chỉ trống rỗng...mông mênh
Châu Nguyễn
3 Nov 2018
Bài thơ hay quá chị!
ReplyDeleteCám ơn Tú Anh nha 😍
Deleteghé thăm Trầm Nhi, chiều đẹp trên cành thơ lá chữ...
ReplyDelete