Thursday, February 28, 2019

thơ đông hương

KÝ ỨC MỘT GIẤC MƠ
*
Chân bước nhẹ như mây vờn dưới gót
trong giấc mơ, hương anh thoáng thoảng trời
hư ảo đó mong manh nhưng rất thật
bàng hoàng người_nghe giòng nhớ chơi vơi
*
Những thắm thiết dường đã xa ngàn dặm
vẫn mơ hồ hiện diện giữa đời em
khi trong đêm ưởn ngực lên cao nhận
tuổi dậy thì rung động chạy quanh thân
*
Mùa dấu ái ngỡ đang mùa đông giá
quanh khoé_ tròn lấm tấm tím pha lê
sắp lưu vong nên đâu cần vội vã
ngồi xếp lui_xếp tới những đam mê
*
Ôi ! sau cuối cũng xưa trong dĩ vãng
mơ hay đời mình đã trót xa nhau
cổ tích cũ trong tim còn lãng vãng
từng đêm dài_biết sẽ kể từ đâu?
*
Hay em kể như là anh còn đó
cho thấy đời còn có chút hồng Xuân
được không anh, buồn vui từ thiên cổ
bay lưu linh...tan_hợp cõi phù trầm...


đông hương
Thương gửi những người không còn Mẹ
*
thơ đông hương

KHÓI CƠM CHIỀU
*
Chiều ngắm khói cơm, tôi ngồi nhớ mẹ
sóng cuộc đời đẫy mãi tôi đi xa
cơm bốc khói - hương mè rang thoảng nhẹ
quyện thời gian in vết tích mặn mà
*
Mùa rau cải ngọt trong vườn nhà cũ
Mạ lui cui đi lượm trứng đàn ngan
trở về ngắm bụi quỳnh thơm đêm Hạ
chừ nhiều năm - quên khuấy tuổi thơ vàng
*
Bát cháo trắng - thịt bằm - đêm không ngủ
lạy Trời cho tôi nếm lại một lần
thơm hành lá - tiêu cay - ngò - chưa đủ
thêm dỗ dành - ăn miếng nữa đi con !
*
Mới độ ấy mà chừ như quá trễ
trong tim tôi Thu ngỡ đã vào Đông
tim heo may vì Mẹ cỏn đâu nữa
bút mực nào ru dịu được đông phong

đht

Tuesday, February 26, 2019

NẾU CÒN NGÀY MAI...


Em ở lại sân ga

Đèn khuya vàng hiu hắt.
Chị xuôi tàu về xa
Nghe lòng buồn quặn thắt.

Ba mươi năm dằng dặc

Gặp nhau nói vài câu.
Chị hối hả lên tàu
Nhìn em chưa kịp rõ.

Thời gian nhanh như gió

Vút qua… hết một đời.
Ngoảnh trông về lối cũ
Nắng vãn rồi bên sông.

Chị sắp qua mùa đông

Lá vàng rồi rụng hết.
Ngày nào đôi mi khép
Là một đời hư không...

Gió lạnh thổi từ sông

Tàu sắp qua ga lẻ.
Hẹn mai này em nhé!
Nếu chị còn…ngày mai…

PHAN MẠNH THU







ÁO BAY

ÁO BAY
Người đi qua chiều muộn
Bóng Áo Trắng dần phai
Bình minh chưa kịp tới
Con Ma Nhỏ u hoài
Chìm trong si, tưởng, hận
Gió thét đời vô tri
Mơ hồ theo giòng xoáy
Tâm chẳng định tròn tay
Người đi qua bóng mây
Núi mờ xa tuyết trắng
Xóa mặc tưởng mông lung
Vần xoay đến vô cùng
Áo mờ phai cuối đường
Ảo ảo mờ trong sương
Rồi như cánh tang tương
Vỗ nghìn thiên thế giới
Mộng và thực huyễn suy
Tam thập tam thiên giới
Ở cõi nào có nhau
Khi nao áo thay màu?
Trầm Nhi 190226

Friday, February 22, 2019

thơ đông hương

Avec Lan Phi Vo, Đỗ Hồng
ĐIỆU BUỒN TRÊN PHÍM
*

Điệu buồn gõ những lời ru
trên không ngày tháng Mẹ ru đầu đời
nhẩn nha tự thuở thôi nôi
võng đưa còn đó _mà người trời xa
*
Điệu buồn _nước mắt chan hoà
cô đơn gậm nhấm đã 3 phần đời
Mẹ đi mấy chục năm rồi
đếm trong thoáng nhớ_nợ người còn vay
*
Điệu buồn_con gõ Mẹ ơi
ngón gầy trên phím_giọt dài quanh môi
à ơi, nốt ngủ lâu nay
phím chùng vì đã lâu ngày nhện giăng
*
Điệu buồn nức nở trong đêm
con nhai mặt gối đến mềm...như tương
hồ mơ như Mẹ... cạnh giường
con ôm chặt Mẹ...ôm toàn khoảng không...

đông hương
thơ đông hương

BUỔI SÁNG NGÀY MƯA
*
Sáng ra, bóng ngã qua thềm
mưa đêm hiên ướt, rêu mềm trợt chân
nép vào nhau, sẻ bâng khuâng
bay đi hay ở_mênh mông chân trời
*
Đằng sau cửa kính một người
nghe mưa_chạnh nhớ ...mà thôi...cũ mèm
sau đồng tử bỗng lem nhem
giọt ngà khó trị luân phiên chảy dài
*
Buồn gì_ đầu lắc ngoảy ngoay
ta chùng chình giữ giòng cay quanh tròng
nghe như tiếng phổi phập phồng
cắn môi cho chặt sợ buồn ghé thăm
*
Giận đời_ngồi bệt trên thềm
đưa tay bắt hạt mưa _hồn chênh vênh
giọt bay ướt áo đàn chim
giọt rơi trên tóc màu sương quá mùa
*
Chần chừ, trời đã quá trưa
trái sầu lịm chín, đòng đưa...chờ ngày
mưa nhiều đủ...để...quên ai??


đông hương

Tuesday, February 19, 2019

Thursday, February 14, 2019

YÊU THƯƠNG

 có về quê hương thăm biển
Đón gió mùa xuân chiều nhớ mong
Từ ngàn xa muôn trùng sóng vỗ
Thuyền ai ra khơi trôi bềnh bồng

Ai về thăm bến nước giòng sông
Gọi nắng bên hiên soi môi hồng
Lời em gái hát say hồn nhớ
Thương nào trải nhẹ ru giấc nồng

Tình yêu xin nhé em tình yêu
Từ trăm năm nguyện ước bao điều
Từ trong tim nhịp nhàng êm ái
Thương nhớ dáng nàng xuân yêu kiều

Tình yêu xin đến bên một chiều
Miền nắng gửi trong mắt thật nhiều
Tay nắm lấy tình em ngọt dịu
Nhẹ nhàng say vũ khúc mê cuồng

Ai đến đây để nối bước chân
Cùng em lễ chủ nhật người đông
Cùng em chung một lời kinh nguyện
Trọn đời yêu với tình thủy chung...

Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
15.02.2019

BUỒN CUỐI MÙA XUÂN

xuôi ngược

Xưa hạ cõi buồn những tháng ngày
Xót đau tình khóc thương vì ai
Mưa ngàn gọi gió hồn thêm lạnh
Lệ trắng rơi sương khói lắt lay
Đưa đẩy bước chân mòn mỏi đếm
Khuất xa đường ngõ dật dờ say
Vừa như thấy lại em hình dáng
Lạ giấc mơ xuân muộn tháng ngày

Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp
15.02.2019

thơ đông hương
 
 
*
Như một con sâu, tôi xin làm tổ
trong góc tim người sau một cơn mưa
những giọt ấm lòng làm tôi mang nợ
pha lê và người hẹn mấy thiên thu
*
Tôi là con sâu dễ thương_ đài các
ngày nhấm hương tình, đêm nhắp hương mơ
khung trời của tôi, mùa xuân hạnh phúc
một biển trăng hồng _những nụ hôn xưa
*
Thân tôi mong manh nên nằm yên lặng
sợ nhịp tim người đâu gõ riêng tôi
cũng chẳng mong ngày nào tôi hoá bướm
khi xa tim người biết sẽ đơn côi
*
Thôi kệ, nằm nghe tim người rồi...ước
người không mở lồng quăng tôi ra xa
tôi cuộn tròn mình gọn trong một góc
có thảm chân tình đầy những thiết tha
*
Như một con sâu, tôi xin làm tổ
từ hôm lỡ đường mắc phải cơn mưa...


đông hương

Wednesday, February 13, 2019

14-02-2019

14-02-2019
Sớm chúm chím nụ tươi mềm đón nắng
Lung linh vờn bao sắc gió xuyến xao
Thoang thoảng thơm, rất thanh khiết ngọt ngào
Mùa xuân đã đi vào lòng thế đó
Sớm tinh khôi, môi ai hồng ra ngõ
Mắt nheo nheo ngại anh nắng hôn nhầm
Tay e ấp choàng tấm khăn sa mỏng
Chống bụi đời, cũng duyên dáng quá ta 
Sớm hôm nay, chậm bước ra khỏi nhà
Rất tỉnh táo, ngó dòng người lại qua
Thân phòng thủ vài ba lớp đó mà
Cẩn thận nhá, va lung tung...sẽ khổ 
Sớm hôm nay, nụ hồng nghiêng nắng đổ
Gom yêu thương, ôm thật trọn vòng tay
Ai đọc thơ, ai trót dại, lỡ say
Thì cũng kệ... Vào cuối ngày sẽ tỉnh :p
Trầm Nhi

Happy Valentine's Day !

 
Mỗi năm vào ngày 14 tháng 2 hình như trời bớt lạnh hơn mặc dù bên ngoài nhiều nơi ở hải ngoại tuyết vẫn rơi và mây mù u ám vẫn bao trùm lên vạn vật.

Những người đang yêu không để ý gì tới tạo vật đổi thay bởi trong lòng họ thật sự đang chớm nở những mầm yêu, rung động như những cánh rong biển rung rinh trong nước thủy triều. Mắt nhìn long lanh hơn và những nụ cười rạng rỡ không che dấu khiến mùa Xuân thật sự trải rộng ra dưới từng bước chân tình nhân đắm đuối.

Con người khi yêu thường vô cớ yêu lây những vật thể vô tri khác. Người yêu nhau nhìn đâu cũng thấy màu hồng, có lẽ vì vậy mà những cánh hồng tươi trở thành quà tặng không thể thiếu trong ngày này. Hồng vì ai mà nở thì người mua không cần biết, họ chỉ đoan chắc rằng hồng phải tươi, cánh phải mượt mà và nhất là mùi thơm quyến rũ của những vương hậu này sẽ tan trong không gian kỳ ảo của đêm tình nhân, đêm Valentine đỏ thắm màu tình, màu của sự sống lan tỏa…

Valentine là tình yêu, là sự chia sẻ ngọt ngào nhất giữa các cặp tình nhân. Họ nhìn nhau với ánh mắt tình tứ không nói nữa, bởi nói gì bây giờ cũng trở thành dư thừa. Đâu đó trong không gian vô tận hình như tiếng reo vui của hàng triệu tinh tú rộ lên trong một đêm tuyệt đẹp, đêm mang tên Tình Nhân, đêm mang tên Valentine, đêm của những người yêu nhau….


Tuesday, February 12, 2019

Lời cuối cho anh


Này mình ơi lại gần đây em hỏi 
Ở ngoài trời nay có lạnh lắm không
Thu vừa qua trời đã chuyển sang  đông
Nhớ giữ ấm vì không em bên cạnh
Đêm hôm nay có ngàn sao lấp lánh
Mảnh trăng khuya có đẹp lắm không mình
Dưới mặt hồ sóng gợn nước lung linh
Giống chuyện thế nhân  có bao giờ yên lặng
Này mình ơi sao hôm nay im vắng
Em mơ hồ vâng  vẳng tiếng tiếng kinh xa
Bao lâu nay hoang dại giữa ta bà
Giờ đến lúc em sắp xa mình đó
Cuối đời mình đường đi đầy mưa gió
Hay thênh thang trong hạnh phúc thiên đườngj
Mình vững tâm mang hơi ấm tình thương
Phủ  đầy lấp  các con cùng nhân loại
Hãy buông bỏ sống cuộc đời tự tại
Đừng nhớ em đừng than khóc tiếc thương
Vốn dĩ thế gian lcuộc sống vô thường
Nếu ngộ được chắc mình không than trách
Thiện và ác mình ơi qua lằn vạch
Chọn một đời theo cách sống thiện nhân
Lời cuối cùng em nhắc nhở ân cần
Mình ơi giữ gìn sức khỏe        giữ gìn.  ..... Giữ gìn sức khỏe



      1/29/19 TL

KHOẢNH RIÊNG

Có những niềm rất riêng
Sâu trong lòng mặc niệm
Mỗi người một câu chuyện
Mặc nhiên cứ lặng thinh
Nắng cuối chiều mông mênh
Thường làm ta thơ thẩn
Nhớ chuyện xưa thuở nào
Lệ rơi đời xuyến xao
Dẫu trời đầy ánh sao
Lung linh và nhấp nháy
Trong tim này, tận đáy
Luôn có một vì sao...
Chẳng ai hiểu tại sao
Thi thoảng rơi giọt lệ
Giữa dấu lặng vô hình
Ai đó nặng con tim
Mỗi người, một chuyện riêng
Nhưng góc tim kín kẽ
Vẫn khoảnh nhỏ thiêng liêng
Mặc niệm đời rất khẽ
Gió chiều nay thổi nhẹ
Hong khô lệ bâng quơ
Mông mênh giữa đời thơ
Chiều mơ hồ...bóng lẻ!
Trầm Nhi

Monday, February 11, 2019

VÌ SAO TRỜI KHÔNG SAO


Vì sao trời không sao
Để tim anh thao thức
Gọi tên em tháng ngày
Trời gió lộng xuyến xao
Vì sao và vì sao
Anh chẳng thể hiểu nỗi
Nụ hôn nào ngọt ngào
Dáng hình em mộng ảo
Vượt qua mùa giông bão
Để thương nhớ đến nhau
Tựa vai bạc mái đầu
Vì sao và vì sao...
Đêm nay gió lao xao
Ru hồn anh bình lặng
Nhớ đến một vì sao
Khuya thanh vắng ngọt ngào....
Trầm Nhi

Sunday, February 10, 2019

LẮNG NGHE CÙNG EM

Suỵt!
Lắng nghe những mông mênh
Ở bên lề cuộc sống
Cuộc đời như ảo mộng
Thoảng có và thoảng không
Anh có nghe tiếng lòng
Chạm mùa xuân rất khẽ
Gió sớm nay rất nhẹ
Xua hồn thơ vu vơ
Suỵt!
Anh có nghe tiếng mơ
Giẫm ơ hờ hoa cỏ
Vườn mộng xưa ai đó
Gieo hạt nhớ đợi chờ
Anh có nghe dấu lặng
Rơi mềm trên sợi tơ
Nghiêng nghiêng này hoa lá
Khắc tim người hư vô
Trầm Nhi

ĐÓN XUÂN

ĐÓN XUÂN
Xuân đi ngang, gõ cửa địa đàng
Lá khô, đông lạnh tiễn mùa sang
Khúc xuân ai khảy, cung đàn vắng
Mơ màng luân vũ, dáng hoàng lan
Ơi người thi sĩ có đi ngang
Giơ bàn tay héo đón nắng vàng
Đôi cánh thiên di tròn một nhịp
Đáp xuống vai gầy báo xuân sang
Trầm Nhi
10Feb 2019-mùng 6 Tết Kỷ Hợi

Friday, February 8, 2019

Em luôn là 16 tuổi ở trong anh Thơ: Lê Văn Hiếu "Và em mười sáu"

Thơ: Lê Văn Hiếu
Phổ nhạc: Hà Lan Phương

Trình bày: Hà Lan Phương


VÀ EM MƯỜI SÁU
Anh sẽ lục tung những nơi em sống ,
em có tin không ?

Cả một thế giới tuổi thơ - em chan chan trong nắng ,
Và mơ ...
Em mơ gì em biết không , khi em tắm tiên giọt nước vỡ ra những đóa hoa , chuẩn bị tỏa hương cho mấy chục năm sắp tới ?
Thời đó hình như em không biết buồn , hình như để dành cho những tháng ngày sau này buồn , buồn chín lịm .
Một mảnh vỡ ký ức chiến tranh em đã lội qua , em ngồi bên sông giặt áo ,giặt mà không mộng .
Anh đã lục tung , và anh đã ghen những đôi mắt ve vuốt mái tóc phía sau em
Anh ghen với cây Bạch dương ,anh ghen với tuyết ở một đất nước xa , đã làm buốt da thịt em
Anh ghen mặt trời ở thành Roma lặn xuống đã cứa vào em một hoàng hôn buồn
Anh ghen những ai đã làm em khóc ,kể cả nỗi cô đơn em
Anh sẽ lục tung ,
anh sẽ cày xới tất cả trả về hoàn nguyên
Anh sẽ gieo cấy những điều em thích
Mọi con đường đầy hoa
Giữ nguyên mặt trời mọc mỗi sớm mai , trưa chiều đều vứt bỏ
Anh tha cả gió , gió thu về khe khẽ hát ru em
Anh bắt Trăng luôn rằm ,nếu có chệch nghiêng thì chỉ nghiêng mười sáu
Bỡi em luôn là mười sáu tuổi ở trong anh .
13.1.2018
Lê Văn Hiếu
Thơ đông hương

BUỒN NHƯ MỘT SỚM TRỜI QUÊN NẮNG
*
Buồn như một sớm trời không nắng
một sớm Giêng mà ngỡ giữa Đông
hơi thở chao vao_buồng phổi lạnh
và tôi_ người đánh mất đời hồng
*
Không những không vui, thêm hoài niệm
mấy vần thơ tuyệt của người thương
giờ dấu chân thơ xa vĩnh viễn
ngồi đây nghe bước lệ di hành
*
Nhớ mới một giây, tim muốn gục
nguồn hồng khô cạn, chết luôn mơ
còn chỉ trên môi lời di chúc
xem tình như kỷ niệm xa xưa
*
Hồn như mây khói đang tàn rã
rơi xuống trần gian giọt lạ lùng
những hạt giá băng như hoa đá
rưng nằm trên bãi cát vô cương
*
Buồn như sa mạc khô cằn cỗi
tôi chở cuộc tình đi tìm anh
lê lết đường hành hương xưng tội
nhưng mà ai lỗi ? chắc ông xanh
*
Đây sẵn trên tay kinh sám hối
vừa đi vừa nhẩm đến cuối đời
cứu độ tâm_thân quên nhục thể
ngày về xíu nắng đón chờ tôi...


đông hương