Sunday, December 30, 2018

Mưa Đà Nẵng

Cơn bão nhỏ bay qua thành phố
Biển Mỹ Khê chiều bỗng mưa đầy
Bãi cát buồn nằm nghe sóng vỗ
Gió bập bùng trên tóc em bay

Cầu Tình Yêu bây giờ xa lắc
Có ai ngồi đợi buổi mưa qua
Nước sông Hàn hình như đang hát
Khúc nhạc tình hay tiếng chia xa

Bà Nà Hill sương mù lối phủ
Chiếc cầu Vàng chìm khuất trong mây
Nghe đâu đây như lời tình tự
Đà Nẵng ơi, gửi nhớ nơi này!

Chào thành phố, chào cơn mưa sớm
Sáng phi trường ai tiễn đưa nhau
Thu đã cạn hay đông vừa chớm
Mà trong tim mưa trắng một màu!

Nguyễn Ngọc Tú Anh
Đà Nẵng, ngày cuối năm 2018






Thiên đường của chúng con

Thơ: Phượng Thu
Phổ nhạc: Nguyễn Hải
Đệm nhạc: Nguyễn Hải

Trình bày: Hà Lan Phương

Mẹ Hi kính thương.

Thuở thiếu thời, con đã từng đến nhà mẹ chơi với Tường, rồi ăn uống, ngủ luôn ở nhà, con xem và thương các em như em ruột của mình, từ trong tâm khảm đã coi mẹ như người mẹ thứ hai.

     Khi bắt đầu trưởng thành, gia nhập quân ngũ có lần về thăm gia đình bị Cửu con của ông bà Tăng lấy xe Jeep lùn Mới tinh của con lái đâm vào hội trường, mẹ đã giúp lo liệu mọi việc từ A tới Z, nếu không con đã bị trở ngại nặng trong quân ngũ. Tình thương và công ơn mẹ dành cho con, con không bao giờ quên nhưng cũng không biết làm thế nào để đền đáp, chỉ ôm ấp trong lòng. Nay phổ nhạc vào bài thơ của em Ánh kính tặng mẹ để tỏ chút lòng biết ơn.
Kính mẹ và chúc mẹ sống lâu trên trăm tuổi.
Con Nguyễn Hữu Hải

Sunday, December 23, 2018

Một Chút Giáng Sinh

Lại một mùa Giáng sinh về. Không khí vui tươi đầy sức sống của mùa Noel khiến người ta cảm thấy yêu đời và hạnh phúc hơn. Mùa Noel là dịp cuối cùng trong năm để người ta mua sắm, hẹn hò, và cùng nhau tận hưởng không khí vui vẻ trước khi kết thúc một năm.

Mừng lễ Giáng sinh chúng ta chúc cho nhau những lời chúc tốt đẹp: Giáng sinh vui vẻ, cuộc sống an khang, gia đình hạnh phúc... Nhưng thiết tưởng, những lời chúc tốt đẹp đó sẽ vẫn mãi chỉ là những câu những chữ trên giấy tờ, sách vở, nếu mỗi người chúng ta không làm một vài nghĩa cử yêu thương nào đó, cho chính người thân yêu của mình nơi gia đình, cho người đồng nghiệp nơi công sở, cho người bà con nơi xóm ngõ.thì có thể nó sẽ trở thành vô nghĩa trong mùa Noel.?

Lễ Giáng Sinh năm nay là dịp để chúng ta tỏ lòng yêu mến nhau nhiều hơn, qua việc tương trợ nhau, tôn trọng nhau, nhất là tôn trọng phẩm giá và sự sống con người, ngay cả với những người thấp cổ bé miệng nhất. Nhân dịp mùa Noel năm nay, mỗi người chúng ta tạo một món quà mang lại niềm vui cho người khác, nhất là ‘niềm vui tin mừng’ cho tha nhân, thì có lẽ chúng ta mới thực sự là những người mừng lễ Giáng sinh trong an lành.

Ngoài kia tiếng nhạc Giáng sinh đang tưng bừng ngân vang.




Merry Christmas and Happy New Year

Chúc toàn thể thành viên trong gia đình vườn thơ nhạc một mùa Giáng Sinh an bình và một năm mới tràn đầy hạnh phúc thắng lợi


Chúc Giáng Sinh năm 2018 & Tết Dương Lịch 2019

Minh-Hồ & Minh-Hồ-Đào  
Kính chúc Toàn ban Vườn Thơ Nhạc :


Thursday, December 20, 2018

THƯƠNG VỀ PHỐ CŨ








THƯƠNG VỀ PHỐ CŨ
thơ xuôi ngược

Thương mãi ngắm quanh thả bước vòng
Ngõ đầu bên phố cảnh vàng bông
Đường sau chợ vắng hồ xanh nước
Hạ đến chiều nghiêng ánh nhật hồng
Hương dịu tỏa lan hơi cạn dứt
Dốc xa trời lặng bóng hư không
Trường Giang phủ trắng mây về lại
Lữ khách chờ đò bến cuối sông

Nguyễn Chí Hiệp
20.12.2018

Wednesday, December 19, 2018

Về thôi em trăng sao

Thơ: Chu Thụy Nguyên
Phổ nhạc: Ng. Hải & Hà Lan Phương
Đàn / Hát Nguyễn Hải

Nguyễn Hải







Nguyễn Hải & Hà Lan Phương
Dạ vũ sau dạ tiệc
Kiểm tiền tại chỗ yểm trợ cho Katyna TT $2,000USD

Tuesday, December 11, 2018

CÓ NHỮNG LÚC

CÓ NHỮNG LÚC

Có những phút, ngồi nghĩ về quá khứ
Này mộng mơ, này thơ trẻ năm nào
Có những lúc, ngẩn ngơ đêm về sáng
Nhớ tình thân, những tinh tú mơ hồ

Chạm hư vô, tóc ai mềm chợt xõa
Gió nào bay, quên vết sướt tim trầm
Có những lúc, chạm tay vào giao điểm
Mới hay rằng chỗ kết nối còn đâu

Ta thảng thốt, giật mình giữa đêm thâu
Ngồi lặng lẽ, nhìn trăng loang khung cửa
Có đôi phút, một ngày dăm ba bữa
Cứ tưởng như thời gian quay ngược dần

Ta ngỡ như hồn đi về quá khứ
Đồi thông xanh, dải mây trắng dịu vời
Hương hoa cỏ nồng nàn ôm giấc lạ
Tiếng bông đùa như thoảng có thoảng không

Có những lúc môi cười hoa thắm đỏ
Như mặt hồ lung linh thuở xa xưa
Như bàn tay còn đếm những nhịp thừa
Đưa xa vắng gợn sóng chiều thi thoảng

Đôi mắt nâu như thấy trời bãng lãng
Vầng mây cao, ánh nắng cuối của ngày
Có những lúc dường như ở đâu đây
Người còn đó, đôi môi cười thật ngọt

Chú ngựa xinh, nháy mắt rồi gặm cỏ
Lắc lắc bờm xua chút gió qua tai
Ta ngắm chiều, ngắm cả những phôi phai
Ngày xưa cũ ...rồi một, hai...bước tiếp

Có những lúc, ngồi ngủ quên thiêm thiếp
Lạc mộng xưa những lối cũ lại về
Có những lúc, đang tỉnh lại như mê
Và nhắm mắt, để chiều qua mắt lá

Có những lúc, hồn chợt xanh xao quá
Như một chiều lạnh giá ở chớm đông
Như thoang thoảng hương đồng cỏ thơm nồng
Để lòng đau một quãng chùng lạc nhịp

Có những lúc ta chừng như bắt kịp
Một tuổi thơ, một tuổi trẻ cháy lòng
Chỉ đôi phút, lại thấy mình rỗng không
Lạc lõng phố, những lúc này, thật lạc...

Châu Nguyễn
181112

Sunday, December 9, 2018

MONG ĐỢI

(thơ xuôi ngược)

Thời khắc vẫn trôi cứ ngắn dài
Phút giây mong nhớ vẫn nơi đây
Hơi sương phủ trắng chìm nhân ảnh
Ngõ phố che mờ khuất bóng cây
Lời cất giọng sầu ai nói gọi
Phím rung đàn oán lệ vơi đầy
Ơi à tiếng hát ru con trẻ
Mãi đắm hồn buồn giấc mộng say...

Nguyễn Chí Hiệp
09.12.2018

Monday, December 3, 2018

CẦM THI LẠC MỘNG

Một chút gió có xao lòng nhân thế 
Gượm lòng mình thành mưa nhỏ nghiêng chao 
Chiều hôm nay như đợt sóng cuộn trào 
Mây thiên lĩnh đổ nhào lên dốc núi 
Người nắm tay nhận ra tình già cỗi 
Đuổi bắt nhau tận cuối dốc thời gian 
Lá thông reo bản tình khúc tuyệt ngàn 
Để hụt hẫng tim người nơi cổ mộ 
Sóng nằm kia phải chăng cần thổ lộ 
Chút tâm tư đã chìm đáy mộng vàng 
Tình theo gió nơi ngã rẽ trái ngang 
Đời thinh vắng, mênh mang từng cảnh ngộ 
Không gian số hình thành nên tuyệt lộ 
Nối tử sinh nơi bờ cõi tương giao 
Nơi thâm u có phiến thạch thanh cao 
Hiện nhân ảnh treo cuối trời thương nhớ 
Sóng vi vu lối nguyệt cầm dang dở 
Chuyện tương tư huyết tụ bóng trăng mờ 
Gió nghễnh ngãng đánh rơi từng hơi thở 
Cỏ lao xao câu chuyện cổ bông đùa. 
Đời là thế, ai định rõ hơn thua 
Nơi trần ai kiến sinh cõi xa mờ 
Tâm dao động nguyệt khúc lạc đường tơ 
Sóng rì rầm .... xa xăm dần thực tại. 
Triều Âm (Châu Nguyễn)
110404