Wednesday, January 30, 2019

 


PHẢN ẢNH HƯ VÔ


Tôi quất ngả đời bằng cán chổi lông chim
ra rừng mảnh lả tả rụng theo cơn gió
_Con bà nó_mình là ai trong thiên hạ
sao vô duyên dám làm nghiêng ngả quân bình
*
Tôi ngắm vội tôi qua tấm gương phù thủy
tấm gương thần phản chiếu khuôn mặt yêu ma
vì qua gương_ không gian đục ngàu vô tận
 ngàn mạn nhện giăng phủ trắng lớp bụi già
*
Đêm tưng tửng, gõ phím lang thang mị mộng
nước giòng mơ tuôn chảy theo nước giòng thơ
nguyên quá khứ hỗn độn trầm thăng dĩ vãng
cuộc chơi nào vui biết mấy cũng hao hư!
*
Cán chổi cũ tôi lảng quên trong trí nhớ
yên góc nào tim hoen rỉ cực cùng sâu
mình ngày trước ưa giang hồ xuyên mây vỡ
gom vụn về xếp cổ tích... huyền thoại nhau

đông hương

Tuesday, January 29, 2019

Thơ đông hương

SUY TƯ
*
SẦU
*
Sầu em trái đắng thắt lòng
trái cay vội vã sau đồng tử ngoa
chân mưa chạm lá chết tra
úa sau một trận lũ pha lê dài

HIỂU RA
*
Chờ chi - khô héo gầy mòn
tôi câm trước những hao mòn riêng tư
chờ chi đến nỗi trầm ưu
lủi lầm mặc nhận đường tu vụng về
VÔ VI
*
Sau lưng những chuỗi ngày mòn
chạy theo độ dốc bắt nguồn vô vi
cánh sen chớm tuổi từ khi
nở trong ao tịnh yên kỳ ngộ duyên
MÊNH MÔNG
*
Quay quanh vòng cả tinh cầu
Nghe âm điệu vọng từ sâu ngoại trần
rùng mình cảm thức phù vân
bài thơ chải chuốt tặng trần gian thô
THỜI GIAN
*
Đi qua một đoạn cầu đời
chênh vênh ngày tháng đánh rơi sảng hào
đem tình đổi chác chiêm bao
nghiêng vai gánh chịu hai đầu ngày_đêm

đông hưong

Wednesday, January 23, 2019

Giấc Thánh

Thơ: Diêu Linh
Phổ nhạc: Hà Lan Phương
Trình bày: Nguyễn Hải

Nguyễn Hải






Tuesday, January 22, 2019

Ở trọ

Thơ: Lê Văn Hiếu
Phổ nhạc: Hà Lan Phương

Trình bày: Hà Lan Phương

Sunday, January 20, 2019

Viết cho dòng sông tuổi thơ

Thơ: Diêu Linh
Phổ nhạc: Hà Lan Phương
Đệm nhạc: Nguyễn Hải

Trình bày: Hà Lan Phương

ƯỚC XUÂN

Một tối Xuân về tìm kiếm nhau
Ngắm vườn hoa nở dưới đèn màu
Em như nụ hồng xinh tươi thắm
Mơn man trên đường phố xôn xao

Một tối Xuân về ngồi bên nhau
Đây mặt hồ nước sóng sánh chao
Dựa vai em nghe lòng say đắm
Tình như mây như gió dạt dào

Em ơi, từ bao giờ ước Xuân
Nghìn năm qua ngày vui hân hoan
Nghìn năm qua vẫn là mong đợi
Của loài người trên khắp nhân gian

Em ơi, tình trao nhau ân cần
Đêm hôm nay em đẹp vô ngần
Như một vì sao miền yêu dấu
Cõi đời này hạnh phúc vô vàn

Một tối Xuân về vui mãi đây
Đà Lạt ơi, mong đợi bao ngày
Đà Lạt ơi, bình yên cuộc sống
Và nững lời hát mãi ngân dài ...

Nguyễn Chí Hiệp
21.01.2019

Monday, January 14, 2019

NHÁNH ĐỜI

NHÁNH ĐỜI
Những bài thơ thủy mặc
Tợ tình đời vu vơ
Những sáng sớm tinh mơ
Trời hồng treo nhánh khổ
Mặt hồ nằm bên phố
Còn phủ chút sương mờ
Đôi thiên nga lững lờ
Nơi cội tình già cỗi
Cuộc đời bao nhiêu đỗi
Bao nhiêu chặng phù sinh
Cây có thấy bóng mình
Ngày mùa đông lạnh giá?
Mặt trời hồng nền nã
Treo một góc xa xa
Có thấy đời hối hả
Chạy qua giữa tim mình?
Có thấy hồn thánh linh
Bao trùm nguyên sơ hiện
Sáng bình yên như nguyện
Thở lời thầm mông mênh
Chẳng còn bao lâu nữa
Xuân hồng sẽ lại sang
Nhánh đời lại vẻ vang
Nẩy chồi, đâm lộc mới
Buổi sáng lại tinh khôi
Trong trẻo rất kiệm lời
Nơi mặt hồ luôn mới
Thiên nga này vẫn bơi
Mặt trời lại lên ngôi
Một sớm hồng chẳng vội
Vẫn một mình nổi trội
Giữa lòng đời phai phôi
Trầm Nhi
15 Jan 2019

Wednesday, January 9, 2019

VỀ ĐÂY EM

Về đây em ngày xuân đến rồi
Hoa lá sẽ tươi và đón mời
Sẽ ngắm nụ cười say theo gió
Và nghe tiếng hát từ môi người...

Về đây em một đời tôi mong
Tha thiết ơi, dáng xưa tình nồng
Lại nhìn thấy yêu kiều trước mặt
Lắng nghe trái tim gõ nhịp bồng

Từ kiếp trước có em phải không?
Từ kiếp trước dìu em vào đông
Trong giấc mơ nào vừa thấy được
Giọt lệ buồn thăm thẳm nụ hôn

Từ miên khúc êm đềm một tối
Mà tôi đam mê từ bao giờ
Em hỡi cung đàn dù có lỗi
Vẫn mong khúc tình đẹp như mơ

Về đây em một sáng mùa xuân
Ngàn tia nắng rọi phía trời đông
Sẽ thấy hoa rực rỡ miền hạ
Đà Lạt vẫn đây khát vọng thu...

Nguyễn Chí Hiệp
10.01.2018

CHẬM LẠI XEM NÀO

CHẬM LẠI XEM NÀO
Thử thôi nhé, một lần thật tĩnh lặng
Sống chậm thôi, và được là chính mình
Thử biếng nhác nằm dài ngắm hoa cỏ
Nghe gió trời dìu dịu rất mông mênh
Dẫu chung quanh vẫn còn lắm muộn phiền
Không như ý còn lắm điều uẩn ức
Mặc kệ đi, cho ngày trôi thường nhật
Kệ nắng mưa, kệ thiên hạ lắm lời
Sống chậm lại, cảm từng nhịp đầy vơi
Những được, mất; những băn khoăn trăn trở
Vẫn thế thôi, đời tròn trong nhịp thở
Hai tư giờ, cũng là thế, trôi đi
Ngắm hồng hoa đang khoe sắc xuân thì
Nghe lũ sẻ ríu rít kể chuyện chi
Lũ mèo con cứ trợn tròn cả mắt
Cậu tắc kè lại phải nhắc:"Dài hơi!"
Đi bộ thôi, cảm đời trong nhịp bước
Ngắm hàng tre yên ả ở cuối đường
Vợ chồng sóc chuyền tay nhau mến thương
Chút quả dại ở bên đường, lượm được
Kệ luồng xe tất bật chạy vội vàng
Buổi chợ chiều, ai để ý kẻ lang thang
Người ta vội, giành vỉa hè từng tấc
Để bày hàng, để cất tiếng rao vang
Ừ, cứ chậm thôi, nghe tâm mình tĩnh tại
Lắng cho trong những ý niệm phiêu linh
Sống tỉnh thức cho ngày dài ngắn lại
Mỗi phút giây, cảm nhận trái tim mình
Sống chậm thôi, hòa vào với thiên nhiên
Để lại thấy cơm ngon hơn hôm trước
Hạt gạo mềm như ân tình thấm đượm
Người nông dân tần tảo giữa nắng sương
Sống chậm thôi, để nhớ những yêu thương
Những người thân đã đi rồi, xa khuất
Thở chậm thôi giữa lòng đời tất bật
Để thấy đời cũng rất thật, vẫn trôi...
Triều Âm 190109

Tuesday, January 8, 2019

Monday, January 7, 2019

TỨ TUYỆT

*
NGỘ THẬT
Sáng nay trời không gió
vẫn thấm lạnh liên hồi
chỉ sương rơi nho nhỏ
nước mắt trời đó thôi!
CÓ LẼ
Sao mờ mờ ảo ảo
hình đàn sẻ xum xoe
khoe áo lông mới tạo
chắc mai đây tuyết về!
TRẦM TƯ
Như ngọn đèn thầm kín
thắp sáng hong sầu đông
thời gian lại lỗi hẹn
hoài nên thôi đành quên
VU VƠ
Một mình giương mắt ngó
tại sao tay ưa sầu
cứ nhún mình lên gõ
coi chừng bàn kêu đau
MẶC CẢ
Chùng chình trong nỗi nhớ
có thiên thu cũng Người
trăm đời bưng thúng nợ
lỗ _lời gì cũng vay
VÔ LÝ
Nghĩ mông lung cho đã
chẳng đâu vào với đâu
loanh quanh rồi cũng gió
cũng nắng mưa phủ đầu
THÔI
Một lần nữa thôi nhé
đắm đuối tình liêu trai
nhớ mai là...chuyện kể
once upon...a time

đông hương
 

Monday, January 7, 2019

NGỦ ĐI EM

Ngủ đi em trời khuya êm ái
Giọt lệ này tình khóc nơi này
Mai em xa xôi miền dĩ vãng
Mộ buồn ai oán lời thương vay

Ngủ đi em quên mất đời nhau
Mai kia xa xôi vạn lý chốn nào
Ai đón đưa hay là hương khói
Bay đi theo giấc mộng nghìn thu

Trăm năm vàng cõi nhớ xa mù
Mỗi mùa đông lạnh giá âm u
Mỗi lần đến lại nhìn di ảnh
Nụ cười lặng lẽ một lời ru

Ngủ đi em yên giấc nghìn thu
Một lần nữa xin qua trời mơ
Để nhìn thấy dáng xưa kiều diễm
Đứng bên thềm xuân đợi chờ

Nguyễn Chí Hiệp
08.01.2019

PHỐI Ý

đông hương

Cám ơn người đã viết tặng tôi HẠT CÁT SÔNG HẰNG, nhà thơ này đặc biệt chỉ viết MỘT bài thơ duy nhất trong đời anh tặng riêng tôi và bài thơ tuyệt vời
đông hương
PHỐI Ý
*

MỘT VÌ SAO LẠ
*
Nghe sóng vỗ từ sông Hằng vọng lại
Em băng trời, bay xuống ngủ trên vai
Hạt cát ơi , xao xuyến lời nói người
Âm vang vọng từ tâm thư vưà nở
*
Hiểu lắm chứ hạnh phúc sao là đó
Hạt cát thầm ước tự thuở xa xăm
Đêm mà trăng lỡ đánh mất dọc đường
Ngôi sao lạ giữa bầy tiên Vu mộng
*
Em băng nhẹ trên đỉnh từng con sóng
Tìm chân trời một đốm lệ sương mai
Xoả tóc mây, nghe hồn cát thở dài
Dừng lại khóc thành nước Hằng vạn cổ
*
Sao nhắm mắt , đầu gối trên dòng nhớ
Thuỷ triều lên, thuỷ triều xuống muôn đời
Hạt cát luồn tay vuốt tóc buông lơi
Lòng thổn thức nhìn vì sao yên ngủ
đht

HẠT CÁT SÔNG HẰNG
Em kiếp trước là vì sao viễn xứ
Đêm cô đơn về kể chuyện u sầu
Long lanh mắt buồn , lệ thấm canh thâu
Khóc rưng rức như người tình bé nhỏ
*
Tôi , hạt cát bên sông Hằng sóng vỗ
Nghe gió luà mây trắng nhớ đìu hiu
Tôi đến trần gian, trời ngã vào chiều
Chim về tổ, và sao về gọi bạn
*
Tôi chạnh nhớ, một vì sao thật sáng
Từ xa khơi thường đến khóc bên tôi
Tóc rối mây thu mắt sáng chân trời
Tiếng hát trong veo như thời trẻ dại
*
Hẹn cát bụi có ngày tôi trở lại
Bến sông Hằng sóng vỗ nhớ xa xăm
Một triệu năm làm hạt cát âm thầm
Thân bé bỏng mà lòng sầu vạn cổ
*
Tôi rất sợ mây đen từ viễn xứ
Kéo về đây che phủ mắt em trong
Tôi nằm đây thao thức suốt muà Đông
Xoa băng giá cho mùi Hương yên ngủ
của một người viết tăng ĐôngHương

MỞ HỒN CHO TIM SƯỞI NẮNG

đông hương


*
Mổ hồn rộng cho tim hong chút nắng
sớm mai này chưa nghe tiếng anh chào
nó khắc khoải, định khoác xiêm đi bụi
em níu về vì tim nó đang đau
*
Em có mơ, chỉ là ao ước nhỏ
em không chìm trong trạng thái chiêm bao
được chút hão với anh là vui đó
em bây giờ cuộc sống quá hư hao
*
Chưa nuốt nổi một hớp càfé đắng
bao viên đường thìa khuấy đã tan rồi
tim vật vã, năn nỉ em đừng mặn
để pha lê còn rung cảm bồi hồi
*
Cám ơn anh đã một lần thương nhớ
gieo đất em những hạt giống tri tình
dù bây giờ đồng đã khô, toàn rạ
tim em cần anh_dù biết...rất mong manh



đông hương

Friday, January 4, 2019

MỞ

MỞ
Mở con tim nghe hồng hoang réo gọi
Bàng bạc sương ẩn giấu lối thiên thư
Mở mắt ra có cảm được ngôn từ
Hư - hư thực giữa bộn bề sắc tộc
Mở tâm can đếm bao cành khô khốc
Nhánh khổ đời ai cất giữ bao đông
Đem ra đây, ta gửi chút lửa hồng
Mang tro bụi ru lòng đời ngủ muộn
Mở ra đi, cánh cửa lòng bề bộn
Ngước mặt nhìn những kẽ hở không gian
Tìm trùng điệp những áo nghĩa huy hoàng
Vận số mệnh, tìm đường ngang, lối tắt
Bước ra đi, giữa tinh không cuồng nộ
Chốn ta bà, phế định những yêu linh
Mở mắt ra tìm lại bổn nguyên thần
Ôm lục địa, tạo thành hư không giới
Mở ra đi, hỡi càn khôn hỗn độn
Tạo nguyên sơ tam thập tam tuế minh
Mang tứ trụ định dời nên họ tộc
Phân lãnh thổ, lập nên quốc gia riêng
Huyền Vũ ơi mở đại địa nối trời thiêng
Để Thanh Long bay đến cõi trùng khơi
Và Bạch Hổ, tiếng gầm vang chấn động
Sơn thần vang, đưa Chu Tước lên đàng
Mở giới chỉ, nhận lấy hồn linh quyết
Mang thiên nhan về các giới hỗn mang
Tìm sơ hiện căn nguyên thềm lục địa
Định minh lòng, tứ linh quyết gọi tên
Mở ra đi, những thế giới lạc liền
Để các tộc, đổi trao này hiểu biết
Tay nâng lên, tinh không này bất diệt
Tạo giới mình, tạo muôn vạn sinh linh
Triều Âm 190104-02

Thursday, January 3, 2019

 
 
đông hương tonnu

Gửi riêng cho truyện ngắn của Tiến Võ NẮNG ĐỔ BÊN ĐƯỜNG
Monday, January 2, 2018
*
NẮNG CHẾT NGOÀI KHƠI
*

Nắng đổ bên đường, cây chết bóng
Chim về mất tổ, biển mùa Đông
Những nhánh tóc buồn vương ảm đạm
Trên đại dương dài trôi lưu vong...
*
Tiếng khóc anh không qua khỏi cổ
Ngọng rồi, lệ cũng đóng thành băng
Tay trắng vắt ngang cầu cổ mộ
Mình anh chừ hồn rách dọc ngang...
*
Biển em lạnh trăm ngàn nối nhớ
nhớ chân trần ngày mình quen nhau
anh vết tích dung nhan tơi tả
bàn tay em ấm lạ ôm sầu
*
Có trở trăn vết thương vẫn nhức
dìu em qua một đoạn đường đời
chưa dè được thủy triều bứt rứt
anh nghiêng hồn mình đưa em....ra khơi
đông hương

Tuesday, January 1, 2019

Tình em

Thơ: Ly Ly Nguyễn
Phổ nhạc: Hà Lan Phương

Trình bày: Hà Lan Phương


Hà Lan Phương







Tình chia ly

Thơ: Nguyễn Chí Hiệp
Phổ nhạc: Ng. Hải & H.L. Phương
Đàn/hát: Nguyễn Hải

Nguyễn Hải