Saturday, September 29, 2018

MÂY NƠI ẤY

MÂY NƠI ẤY
(Viết về những thiên sứ của tôi)
Chiều vẫn lạnh, ngày vẫn trôi tự tại
Áng mây trời vẫn lãng đãng tìm nhau
Đỉnh núi cao, hay vực sâu thác chảy
Điểm giao hòa, bụi gặp cát. Có chăng?
Ba tư năm, vẫn lặng câm đồi vắng
Thông rì rào huyền thoại một tình yêu
Nắng mỉm cười, nắng nghiêng dáng liêu xiêu
Cười rạng rỡ như buổi chiều hôm ấy
Đời đẩy đưa hay thời cuộc xô đẩy
Bèo gặp mây hay cứ thế nên duyên
Bởi người thân, nên ôm lấy ưu phiền
Theo mây gió, mưa cao nguyên lạnh giá
Ba mươi năm, những ngày buồn đến lạ
Đến một ngày tiếng tích tắc lặng im
Môi cười mỉm, miền du miên người bước
Mong hội ngộ dáng thướt tha mĩ miều
Chiều hôm ấy, ngày mưa bay, thác đổ
Trắng tàn tro theo gió bụi bay về
Đỉnh núi cao cũng trầm mặc sơn khê
Thời gian chậm như lời thề còn mãi
Ba tư năm, những lời sầu khắc khoải
Đọng mắt môi, đốt cháy cả hồn thơ
Có dứt day, có đau đáu mong chờ
Có hụt hẫng giữa bốn bề cô lẻ
Mây nơi ấy, vẫn bình yên nắng nhẹ
Se lạnh hồn một chút giá chớm thu
Chiều sẽ trôi, điểm xuyết chút sương mù
Và phố vắng, đã xa rồi...Tịch lặng!
Châu Nguyễn
29.09.2018

Thursday, September 27, 2018

CÓ NHỮNG NGÀY BUỒN

CÓ NHỮNG NGÀY BUỒN
Có những hôm hoàng hôn nổi lửa
Tan tác mây, xé nát trái tim buồn
Này nhật nguyệt, chuyển giao thời khắc tới
Ngày lui dần để bóng tối phủ vây.
Nắng le lói, chút tàn phai níu vội
Vô tri người vẫn cứ thế dửng dưng
Chiều lạnh sương, cuộn từng dãi phong vân
Tim thảng thốt, ngày xa dần tay với
Có những hôm áng mây chiều đến tội
Chấp chới bay, nhớ lòng núi nghìn năm
Cơn gió xé, nao nao chiều bỗng chậm
Chậm bước chân, kéo chút nắng hoang tàn
Có những hôm biển xanh vỗ sóng ngàn
Rì rào tiễn, tiễn ngày dài nuối tiếc
Giấu trong lòng, lệ vẫn xanh biên biếc
Nắng ngu ngơ, theo cơn gió trở mình
Bóng hoàng hôn, một phút, đứng lặng thinh
Có ai thấy bóng chính mình nơi ấy
Nơi chiều hoang nắng hoen màu cỏ cháy
Ngày tàn phai, lệ biển chảy xuôi dòng
Thời gian đứng, đứng lặng cả thinh không
Hồn viễn xứ, khóc lặng câm ngày mất
Chiều hoàng hôn, trái tim người rất thật
Chìm biển sâu, tay buông mất lệ sầu
Có những ngày, ngắm mây trắng về đâu
Đan ánh nắng hứng tàn phai để đó
Chầm chậm thôi, kẻo lối chiều nắng đỏ
Giấu bàn tay, run nhè nhẹ, một mình.
Châu Nguyễn
27.09.2018

Wednesday, September 26, 2018

CHỚM THU

CHỚM THU
Ngày chớm thu, nồng nàn sắc lá
Có phải em mang môi má say nồng
Gió đu đưa, nâng nhẹ gót mây hồng
Đưa anh đến, nấc thiên đường bỏ ngỏ
Lối lạ quen như khóa bước phiêu bồng
Tim loạn nhịp, lòng xôn xao. Lạ thế?!
Ngày vào thu linh hồn nào hoang phế
Chợt nở hoa khi ước thệ trao lời
Em biết không, anh bước đi bồi hồi
Mở khóa tim mà bao lời muốn thốt
Muốn thật nhanh, đến bên em bất chợt
Hôn trộm này, lên đôi mắt lung linh
Muốn nắm tay, ca lên khúc tình mình
Gom hết lá mang thu về bỏ túi
Tặng cho em áng mây trời vời vợi
Làm áo cưới thỏa nguyện ước mộng xinh
Lãng tử ơi, nhanh nhanh bước đăng trình
Kẻo lỗi nhịp, thu bồi hồi xao xuyến
Em trách người, mắt môi buồn phù phiếm
Lá lại rơi, mùa theo gió...lại Thu!
27 Sept 2018

Tuesday, September 25, 2018

ANH VẪN ĐỢI EM

ANH VẪN ĐỢI EM
(Mến tặng anh Nguyễn Chí Hiệp)
Có những cuộc đợi, vẫn dài đằng đẵng
Nào có ai hay, ai hiểu cho mình
Đêm vỗ về, nơi bóng tối lặng thinh
Vẫn cứ ngỡ em còn đây...gần lắm...
Đêm lặng yên, chìm trong lòng cô quạnh
Người nhớ người, có thấu đến cao xanh
Có động tâm hỡi các đấng lòng lành
Chừa một lối, để ngày sau tìm tới
Giữa lòng đời, ôm tim mình chới với
Nhớ về em, thăm thẳm ngút ngàn sầu
Hình ở đâu, bóng ở đâu em hỡi
Để mình anh, đêm vọng nhớ đơn côi
Mai này đây, vùi thân mình huyệt lạnh
Có phải chăng lại tìm đến gặp em
Ở nơi nào, phải chăng một lối quen
Có em đó, vẫn mỉm cười đứng đợi?
Anh không biết cõi bên kia xa tít
Có thật là sẽ tìm gặp được em
Hay hồn lạc vô tận giữa đêm đen
Lại mơ hồ tìm em trong tuyệt vọng...
Nhưng em ơi, anh vẫn tìm trong mộng
Hình bóng xưa như trăng lộng tim mình
Anh nhớ em, nhớ hình bóng dịu hiền
Đêm vô thức, gọi tên em, trìu mến...
Châu Nguyễn
26.09.2018
Cảm tác từ bài thơ của anh Nguyễn Chí Hiệp đăng ngày 24.09.2018
VẪN GIỮ MỘT NIỀM ĐAU
Anh vẫn giữ niềm đau quá khứ
Anh vẫn tìm em trong giấc mơ
Để lau đi từng giọt lệ đắng
Vương trên bờ môi trót dại khờ
Anh sẽ ra đi phương trời lạ
Và giữ em trong miền đau thương
Ngày trôi xa mãi không dừng lại
Nỗi nhớ cũng chưa bao giờ tan
Em hỡi, vì sao rời bỏ nhau
Em hỡi, vì sao ta mất nhau
Vì sao mỗi người qua một phía
Và em về với người thật mau
Em hỡi, biết đến bao giờ nữa
Qua bến trăm năm bước về đâu
Qua kiếp đời này yên giấc ngủ
Không còn thấy nhau, không thấy nhau
Anh sẽ ngủ yên trong mộ buồn
Anh sẽ quên em đến nghìn thu
Dù nước mắt rơi vùng thương tiếc
Tình đành tan biến như sương mù...
Nguyễn Chí Hiệp
24.9.2018

Monday, September 24, 2018

XIN ĐỪNG PHÔI PHAI

XIN ĐỪNG PHÔI PHAI

Nếu có nắng xin ngày đừng nhạt thếch
Để bàn chân còn tiếp bước đăng trình
Nếu có nắng chỉ xin chút loang chênh
Bờ biển lạ còn bóng người đứng đợi

Đời đá vàng ai nào hay cát bụi
Trắng bàn tay về với mẹ thiên nhiên
Nên có nắng, chỉ xin nụ cười duyên
Hồng hồng điểm, nheo nheo cười thánh thiện

Mỗi con người có mấy lần ước nguyện
Mấy lần trông, mấy lần ngóng, mong chờ
Nên có nắng, chỉ xin chút hồng mơ
Điểm chỗ khuyết bức tranh đời tàn tạ

Ừ thì...ngày xưa kia chúng ta vốn người lạ
Chẳng vì đâu, lại lạc bước nên duyên
Nên nắng ơi, chớ vì chút muộn phiền
Lại le lói, nhạt góc trời ảo cảnh

Biển nghìn năm, lòng vẫn hoài cô quạnh
Nên nắng ơi, đừng để lạnh vào thu
Để biển xa còn vương vấn mây mù
Ôm lụa thắm đón ngày dài đang đợi

Này nắng ơi, xin nắng đừng đi vội
Đừng vội phai nơi giữa cuộc đương trần
Hãy đến đây cho nhân thế thật gần
Để người dưng chẳng còn xa lạ nữa

Này nắng ơi, hãy tươi hồng muôn thuở
Ru biển xa những khúc hát yêu đời
Đừng vội đi, để biển sầu vời vợi
Sóng vô tình, lại hát khúc phân đôi

Này nắng xinh, hãy bước đến cùng tôi
Mang hơi ấm của bình minh một thuở
Đưa vào đời những xuyến xao bỡ ngỡ
Đặng người vui, kết thành những hồn thơ.

25/09/2018


Tuesday, September 18, 2018

Hà Nội ơi tôi đã về

Thơ: Nguyễn Chí Hiệp
Nhạc: Nguyễn Hải&Hà Lan Phương
Keyboard: Nguyễn Hải
Video clip: Dĩ Vãng Buồn
Trình bầy: Nguyễn Hải

Sunday, September 16, 2018

Thu Về

Thu về cho nắng bỏ đi
cơn mưa tháng chín ướt mi đợi chờ
Sài Gòn chìm giữa cơn mưa
giọt dài giọt ngắn đủ vừa nhớ nhau

Thu về hay mới mùa ngâu
mà em còn mãi bên cầu ngóng trông
thu vàng, vàng nỗi đợi mong
đốt bao chiếc lá đủ hong nỗi buồn

Thu về trên mọi nẻo đường
tìm nhau đâu những phố phường chia xa
hạ vàng vừa mới hôm qua
hôm nay thu đã nhạt nhòa mưa rơi

Thu về rồi đó anh ơi
anh đi bên đó mưa rơi bên này
nhớ người thèm một bờ vai
cho em nương tựa những ngày sang thu.

Nguyễn Ngọc Tú Anh
Sài Gòn, 15/09/2018


Monday, September 10, 2018

Thu Buồn

Người đi tháng chín bên trời
ta về ru tiếng ngọt lời mùa thu
bình minh nắng nhuốm sương mù
hoàng hôn lặng lẽ về như vô tình

Ðêm buồn, đêm cũng lặng thinh
thời gian trôi cuốn tuổi mình theo sau
vầng trăng khuyết ở trên đầu
ta ôm cơn mộng phai màu tháng năm

Ngày xưa kỷ niệm in hằn
hôm nay còn lại chỉ vần thơ đau
dòng đời đã lạc bước nhau
mùa thu về biết tìm đâu bóng người

Bây giờ cách biệt phương trời
để mùa thu hát những lời nhớ thương
lá rơi vàng úa con đường
mưa rơi như biết nỗi buồn mùa thu.

Nguyễn Ngọc Tú Anh
Sài Gòn, 11/09/2018


Saturday, September 8, 2018

Còn chút gì cho nhau

Thơ: Hoàng Lan (Tuyển tập thơ "Một đời yêu lính")
Phổ nhạc: Hà Lan Phương
Hòa âm: Nguyễn Hải
Trình bày: Hà Lan Phương