Sáng tác: Vũ Thư Nguyên
Thơ: Lê Trúc
TRình bày: Quỳnh Dao
Hoà âm: Đỗ Hải
Thơ là đóa hoa nở màu trong tim nhớ. Nhạc là cánh gió đưa hương hoa
vào hồn những vương vấn hoài mong. Trên vườn hoa thơ nhạc, có bóng
chữ du dương với cảm điệu hòa giao, có tiếng hát thương nhẹ vang làn
gió mộng, chìm vào tâm tư lắng đọng, để mãi còn đây dư âm về trên
từng phím nhạc lòng mênh mông.
Biển nhạc trên hoa thơ
Dìu nhau về chung lối
Trên cung đàn ước mơ
Lời yêu theo sóng gọi
Vỗ tìm bờ ngẩn ngơ...
Trường Đinh
Đúng là yêu em KHỜ KHẠO, vẫn còn thua Hà Nhật Linh một bậc, khi YÊU không những KHỜ KHẠO mà lại còn DẠI và KHỜ nữa mới tai hại, biết là như vậy nhưng mà vẫn cứ THÍCH YÊU, thế mới NGU và NGƠ cơ chứ Hihihi
ReplyDeleteCám ơn anh Vũ Thư Nguyên, bài hát HAY với giọng hát ngọt ngào người em gái Quỳnh Dao
ĐẠI KHỜ, ĐẠI DẠI phải không anh
DeleteTại sao nước mắt rơi
ReplyDeleteĐể ta thấy chơi vơi
Được gì ngoài nỗi buồn
Dược gì ngoài môi hôn
Gánh tình nhau nhọc nhằn
Lời thơ thật dễ thương được Vũ Thư Nguyên phổ thành nhạc qua thể điệu boston với trình bầy thật ngọt ngào của Quỳnh Dao đã để lại âm hưởng trong ngày. Cảm ơn toàn ban.
[img]http://lienketviet.net/file/attachment/11/2015/10a5d0b5aaef16b4c6ce4e44040caaef.jpg[/img]
Cám ơn bạn nhiều, Vietito
DeleteCám ơn bạn nhiều, Vietito
DeleteĐúng ra thì khờ khạo và dại khờ cũng chẳng khác nghĩa nhau mấy nhưng lão nhất nhà này cứ thích dùng chữ: ý nói lỡ dại nên yêu cho đến khờ người ra Hahaha. Bài nhạc hay anh Vũ Thư Nguyên ơi. Tiếng hát Quỳnh Dao ngọt lịm nghe thật thích.
ReplyDelete[img]http://www.nplh.us/images/bravo.jpg[/img]
Thank you anh
Delete