CUNG ĐÀN AI TẤU
Tôi ngồi đây, ôm hình hài nắng hạ
Co thân mình, hoảng sợ những ưu tư
Nhìn chung quanh, ánh nắng quyện sương mù
Hồn lạc lõng giữa rừng người hối hả
Tai chợt nghe một cung đàn rất lạ
Ai vô tình bỏ ngõ một khoảnh mơ
Tiếng đàn như mở cả khoảng trời thơ
Dìu hồn đến, hôn nồng nàn lên má
Có nghe không, hỡi những người xa lạ
Nơi khu vườn đầy ắp nhạc, họa, thơ
Có nghe không tấu khúc của mong chờ
Lời thổn thức, con tim buồn lạc lõng?
Có nghe không, nắng hạ hồng cháy bỏng
Mây lung linh choàng tiếng gió tiêu sầu
Từng cung bậc, gọi người mau trở lại
Nơi bến bờ, có ai đó yêu thương
Cho tôi hỏi, cung đàn kia ai khảy
Khéo đẩy đưa những phím lạc ngại ngùng
Để cho tôi, lòng bỗng chốc bâng khuâng
Ngắm mây trời, yêu luôn chiều cuối hạ
22 Aug 2018
Bài thơ hay lắm chị Châu Nguyễn ơi!
ReplyDeleteghé thăm nhà thơ Châu Nguyễn. chiều vui nhé, những lung linh cung bậc vĩ tuyến tình...
ReplyDelete