XIN ĐỪNG PHÔI PHAI
Nếu có nắng xin ngày đừng nhạt thếch
Để bàn chân còn tiếp bước đăng trình
Nếu có nắng chỉ xin chút loang chênh
Bờ biển lạ còn bóng người đứng đợi
Để bàn chân còn tiếp bước đăng trình
Nếu có nắng chỉ xin chút loang chênh
Bờ biển lạ còn bóng người đứng đợi
Đời đá vàng ai nào hay cát bụi
Trắng bàn tay về với mẹ thiên nhiên
Nên có nắng, chỉ xin nụ cười duyên
Hồng hồng điểm, nheo nheo cười thánh thiện
Nên có nắng, chỉ xin nụ cười duyên
Hồng hồng điểm, nheo nheo cười thánh thiện
Mỗi con người có mấy lần ước nguyện
Mấy lần trông, mấy lần ngóng, mong chờ
Nên có nắng, chỉ xin chút hồng mơ
Điểm chỗ khuyết bức tranh đời tàn tạ
Mấy lần trông, mấy lần ngóng, mong chờ
Nên có nắng, chỉ xin chút hồng mơ
Điểm chỗ khuyết bức tranh đời tàn tạ
Ừ thì...ngày xưa kia chúng ta vốn người lạ
Chẳng vì đâu, lại lạc bước nên duyên
Nên nắng ơi, chớ vì chút muộn phiền
Lại le lói, nhạt góc trời ảo cảnh
Chẳng vì đâu, lại lạc bước nên duyên
Nên nắng ơi, chớ vì chút muộn phiền
Lại le lói, nhạt góc trời ảo cảnh
Biển nghìn năm, lòng vẫn hoài cô quạnh
Nên nắng ơi, đừng để lạnh vào thu
Để biển xa còn vương vấn mây mù
Ôm lụa thắm đón ngày dài đang đợi
Nên nắng ơi, đừng để lạnh vào thu
Để biển xa còn vương vấn mây mù
Ôm lụa thắm đón ngày dài đang đợi
Này nắng ơi, xin nắng đừng đi vội
Đừng vội phai nơi giữa cuộc đương trần
Hãy đến đây cho nhân thế thật gần
Để người dưng chẳng còn xa lạ nữa
Đừng vội phai nơi giữa cuộc đương trần
Hãy đến đây cho nhân thế thật gần
Để người dưng chẳng còn xa lạ nữa
Này nắng ơi, hãy tươi hồng muôn thuở
Ru biển xa những khúc hát yêu đời
Đừng vội đi, để biển sầu vời vợi
Sóng vô tình, lại hát khúc phân đôi
Ru biển xa những khúc hát yêu đời
Đừng vội đi, để biển sầu vời vợi
Sóng vô tình, lại hát khúc phân đôi
Này nắng xinh, hãy bước đến cùng tôi
Mang hơi ấm của bình minh một thuở
Đưa vào đời những xuyến xao bỡ ngỡ
Đặng người vui, kết thành những hồn thơ.
Mang hơi ấm của bình minh một thuở
Đưa vào đời những xuyến xao bỡ ngỡ
Đặng người vui, kết thành những hồn thơ.
25/09/2018
*Này nắng xinh, hãy bước đến cùng tôi
ReplyDeleteMang hơi ấm của bình minh một thuở
Đưa vào đời những xuyến xao bỡ ngỡ
Đặng người vui, kết thành những hồn thơ.* Ôi chao là thơ hay, ai được làm nắng của nàng thơ thật quả là hạnh phúc
[img]https://orig00.deviantart.net/9bbe/f/2009/145/8/d/distorted_sun_by_lady_mon.jpg[/img]