Wednesday, October 31, 2018

LẠNH

LẠNH
Sương mờ giăng, lối xưa người vắng
Lá vàng phai, điểm chút mơ hồ
Em lạnh không, sớm nay sương trắng
Mờ con tim, phai một bóng hình
Bầy chim sẻ, lặng thinh ngủ muộn
Phố ngập ngừng, hàng lá xanh xao
Sương giăng mắc, mịt mờ ngõ nhỏ
Lạnh phải không, một ánh mắt trao
Đường anh đi không một chút nắng
Trời vào thu, lạnh lắm em ơi
Bên kia trời, sương còn rơi bãng lãng
Che lối em, đường đến trùng khơi
Giấc mơ nào, ngủ vùi trong lá
Để quên nhau, lạc một nỗi sầu
Em ở đâu, vàng phai một đóa
Cánh hoa xinh mấy thuở xa gần
Em ở đâu, ngại ngùng hoa nắng
Chẳng ghé ngang, thiếu dấu bàn chân
Mơ luân vũ một sớm nào hạnh ngộ
Cùng em cười, tựa nhánh khổ đời anh
Ngày mùa thu, trời trở lạnh hôm nay
Sương giăng sầu, em sao chẳng thấy
Đường cô liêu, anh lại bước đó đây
Lá còn bay, tim u hoài....chợt lạnh!!!
Châu Nguyễn
1 Nov, 2018

Tuesday, October 30, 2018

BẮT GIỌT NẮNG MAI

BẮT GIỌT NẮNG MAI
Sớm thức giấc bởi bầy se sẻ gọi
Lũ vành khuyên ríu rít chuyền cành
Con sáo già nhà bên:"Good morning"
Lũ con nít, réo ầm ngoài phố nhỏ
Hé cửa ra, thấy nắng xinh trước ngõ
Đọng sương mềm, thơm lắng đọng hương hoa
Gió lại về, bẹo cánh má hồng say
Thơm lên lá, ngất ngây mùi hoa cỏ
Đưa tay ra,đón bình minh nho nhỏ
Gói tơ lòng, họa mấy nỗi ưu linh
Giơ tay ra, bắt lấy giọt nắng xinh
Đem vào cất ở tim mình, thật kỹ
Sáng nguyên trinh, vẹn nguyên lời phù thủy
Giấc mộng nào chưa kịp tỉnh, vu vơ
Bắt nắng mai, thổi nhẹ vào vần thơ
Ướp gió sớm, thơ thêm đường mộng mị
Ờ, thương sao, sớm long lanh thế nhỉ
Nắng mỉm cười, he hé cánh môi xinh
Lá cây nghiêng, như đang khẽ cúi mình
Chào buổi sáng, cô em mình, xinh lắm!
Nhành hoa tươi, lại khoe màu áo thắm
Bé yêu ơi, hãy ghé lại đây chơi
Hãy ngắm tôi, môi hãy nhớ mỉm cười
Bởi ngày mới, nhiều niềm vui đang đợi.
Châu Nguyễn
31 Oct, 2018
Chúc cả nhà một ngày mới an bình và thật nhiều niềm vui

TOA THUỐC GỬI CÔ ẤY

TOA THUỐC GỬI CÔ ẤY

Ngồi chống cằm, nghe cô khai bệnh
Bệnh trầm kha, tợ bệnh nan y
Bao nhiêu năm chẳng chuyển biến chi
Cô than thở, chắc xuống mồ, còn mãi

Triệu chứng sao, cô bảo rằng khó tả
Người đi xa, tối như là...Thức trắng
Hết đi vào, lại mở cửa, đi ra
Ngồi ngơ ngẩn, suốt cả đêm, thế đó...

Chỉ cần người lỡ khen cô nào đó
Ruột gan sôi, mặt đỏ bừng, tức nghẹn
Thở không xong, cứ như lửa trong lòng
Muốn hét toáng, mà kiềm lòng, lại nhịn

Người về rồi, tim nhẹ hẫng, reo vui
Cả ngày đi vô, ra lại chốc chốc cô cười
Chẳng ai hiểu chuyện gì hay đến thế
Chỉ biết rằng, cô khi ấy, đẹp như hoa...

Ngồi trầm ngâm, tay gõ nhịp, trầm ngâm...
Bệnh này đây, đúng nan y, khó trị
Bởi cô đây, giấu giếm ở nơi tim
Một bóng hình, quá nặng cân, phiền lụy

Ngày qua ngày, tim cô muốn ngã quỵ
Thở khó khăn bởi cứ mãi thức khuya
Lại ngơ ngẩn, lại thơ thẩn lia chia
Nên ôm bệnh sầu tương tư ...Khó chữa...

Thôi, vầy đi...tôi cho cô toa này
Uống không hết, lại ghé nữa...kể tôi nghe 😂
Tôi tăng liều theo thể trọng cô nhe
Thì tất khỏi, không sớm thì ...sẽ muộn

Bước đầu tiên, ngày thức sớm, ra vườn
Trồng một cây ăn trái to đùng cho tôi
Mỗi một ngày nhớ chăm sóc, bón phân
Lại tưới tắm, đủ một ngày ba cữ

Xuân, Hạ, Thu, Đông cô phải đều chăm đủ
Cho tới ngày kết trái ngọt ngon
Cô phải rình chim chóc, hay lũ chồn ăn trộm
Đặng giữ gìn từng trái một, nghe không...

Tới ngày nào, thu hoạch đã làm xong
Cô mới được nghĩ về người ấy
Hãy lấy giỏ, gói thật đầy trái ngọt
Và nắn nót:"Gửi đến người tôi thương..."

Đảm bảo rằng cô sẽ lại thở suông
Đêm ngủ ngon, ngày bình yên trở lại
Không thở dài, bớt khắc khoải, chả vì đâu
Bởi cô bận ngập đầu, chăm cây đó

Toa kê xong, cô sao còn đứng ngó
Nghi ngại chi mà không thử một lần
Cô tin tôi, cô sẽ khỏe dần dần
Và khỏi bệnh ngày nào đó...không biết ...

Châu Nguyễn

30 Oct 2018

Chớm Thu

Hà Lan Phương






Monday, October 29, 2018

TIỄN BẠN VÔ QUÂN

Nhân dịp nhỏ bạn xinh xắn tài năng được triệu tập sớm vào không lực Hoa Kỳ, nên làm bài này tiễn bạn, mong rằng bạn sẽ hạnh phúc với con đường mình đi
TIỄN BẠN VÔ QUÂN
Lệnh nhập ngũ, mày rưng rưng nước mắt
Phải chăng mừng đã thoát xiềng gông
Cuối tuần ni, mày lên quân rồi nhỉ
Thỏa ước mơ không lực vẫy vùng
Bao nhiêu năm, bao đoạn đường lận đận
Phận hồng nhan sao phải quá gian truân
Hãy cứ sống, một lần cho thật sự
Làm những gì cảm thấy tốt cho bản thân.
Cố gắng lên, đừng ngại ngần, chùn bước
Đừng do dự, đừng vì ai đó thương tâm
Hãy bay lên như thần ưng dũng mãnh
Rời mỏm đá khô cằn, tung cánh bay
Chỉ vài bữa nữa thôi, sẽ được sống mê say
Với ước mơ của chính mình đó nhé
Nên hãy cứ đi, từng bước thật mạnh mẽ
Đứa cản đường, cứ đá thẳng, văng đi 
Không bao lâu, lũ con mi sẽ lớn
Sẽ tự hào bởi mẹ là quân nhân
Mẹ chúng bay ở trời cao vẫy vùng
Rất oai phong, không ngại ngần ai cả
Rồi nơi đây, cha mẹ già bóng xế
Cũng tự hào con mình-lính không quân
Tướng nữ lưu, uy dũng và hào hùng
Cho gia đình sang trang đầy nắng mới
Mày lên quân, cho lão chồng thử đợi
Thử chăm con cho biết khổ một lần
Để rồi xem, ai bỏ cuộc giữa chừng
Ai chiến thắng với nụ cười sau chót.
Cố lên nha, còn vài ngày thu xếp
Tạm biệt con, và hẹn gặp người thân
Hãy cứ vui, mặc kệ thứ điên khùng
Đừng nghe nữa, cứ đường ta, ta bước
Rồi có khi, mày bay về đất mẹ
Bước đường hoàng, người tiếp đón quang vinh
Sự đời mà, có mấy khi hay được
Cứ cố lên, ước mơ chẳng phụ mình
Châu Nguyễn
30 Oct, 2018

ĐÊM, BÉ NHỚ AI

ĐÊM, BÉ NHỚ AI...
(Thương tặng bé Tým của người ta)
Giòng thời gian lăn tròn trên tóc rối
Điểm tình tang những nỗi nhớ bỏ quên
Người đã xa, chẳng còn nhớ nỗi tên
Nên bảo buồn...Ừ, mơ hồ...xa vắng
Ai đếm thời gian, mắt trũng sâu, thức trắng
Chuông điểm giờ đêm thanh vắng buồn tênh
Phố về đêm, khung cửa sổ im lìm
Đèn thao thức, tô vàng hoang góc phố
Giường ai lạnh, nhớ nhung nào mấy độ
Hương nào xa, phảng phất gió đi qua
Vương mắt nhỏ, lệ giăng nhòa con phố
Lưng chợt lạnh, phải ai về ngang cửa ? 
Ai giật mình, xin giấc mơ lần nữa
Lại ghé ngang khung trời mộng đêm xanh
Giòng thời gian, điểm tóc rối, buông mành
Tôi, đi ngủ, chúc mộng lành tất cả 
Châu Nguyễn
29 Oct 2018

Saturday, October 27, 2018

LỬA CHÁY SÔNG MÂY

LỬA CHÁY SÔNG MÂY
Đỉnh phù vân, nắng chiều buông, cỏ cháy
Rực đất trời, tái hiện những bi thương
Như thảng thốt, mảnh vô thường chắp vá
Dưới nắng tà, đốt cháy cả hoàng hôn
Đỉnh sông mây, lửa cuồn cuộn lũng truông
Như thiêu cả, cánh rừng già nắng khét
Nhuộm rực vàng cả góc trời đỏ choét
Đốt luôn này góc niệm cũ mộng mơ
Ánh tà huy cuốn bão lòng, lá đổ
Rừng thiên thu, bụi phủ cả sơn khê
Có trái tim  dưới sông mê bắt lửa
Âm ỉ đau, nhớ thuở còn ngây thơ...
Người đứng đây, đứng giữa những ơ hờ
Bàn tay nắm, nghe hơi tàn, đất lạnh
Mắt hoàng hôn, vẫn treo cao, tròn vạnh
Cháy lòng chiều, cô quạnh chút phù vân
Góc trầm luân, người ngắm cảnh bâng khuâng
Nghe bi tráng thuở hào hùng xưa trẻ
Cất lời ca, giữa đỉnh chiều quạnh quẽ
Cháy cõi lòng, những nỗi nhớ mông lung.
Chiều dần buông, khép lại những điệp trùng
Tim lỗi nhịp, bàn tay giờ lạnh ngắt
Có nghe chăng nỗi lòng ai se thắt
Lửa hôn hoàng, úp mặt giữa ba sinh.
Ta ngẩn người, buông bút, ý rỗng tuênh
Buồn đến lạ, một mình, tim hoang phế
Chữ đụng nhau, nghe đến chừng, quá tệ
Có gì đâu, chỉ nắng tắt...Hoàng hôn!
Châu Nguyễn
27 Oct, 2018

THU NÀY SEN ĐI ĐÂU

THU NÀY SEN ĐI ĐÂU
Ngày thảng thốt, đêm còn thêm trầm mặc
Tiếng cười xưa, bên lối cỏ, gió giao mùa
Như còn đấy, nào phải xa tít tắp
Cách thiên thu, vỡ lối mộng bên trời
Lời di nguyện thành bông sen thanh nhã
Sống khiêm cung, không vướng chút bùn nhơ
Năm hai lượt về gõ cửa trong mơ
Cười từ ái, thân thương nào thuở ấy
Hạ năm nay chỉ mấy lượt ghé về
Đến thật nhanh, đi cũng thật vội vàng
Tôi muốn trách ông trời, ơi sao tệ
Rỉ rả mưa, sen chết gục ngỡ ngàng
Và mùa thu, mây chầm chậm kéo sang
Gió đổi màu, mang theo hương tê tái
Tôi ngồi trông, ngày và đêm khắc khoải
Chỉ những mong, sen mau chóng nở bông...
Nhưng chỉ thấy, cánh tàn theo lá úa
Đùa vui vui mỗi cơn gió sớm chiều
Sen lặng lẽ, không về thăm tôi nữa
Để thu buồn, trăn trở giấc liêu xiêu...
Châu Nguyễn
27 Oct, 2018

Thursday, October 25, 2018

Ờ THÌ, BUỒN...

Ờ THÌ, BUỒN...
Theo cơn gió, tôi về ngang khung cửa
Nghe tiếng cười khúc khích của trẻ thơ
Tay run run, mái tóc anh bạc phơ
Ôm con nhỏ, mắt long lanh rực sáng
Nhìn xa xăm chân chim hằn dấu rạn
Nét mỏi mệt còn in đậm trên môi
Đứng ngoài hiên, chẳng thốt nỗi lên lời
Nghe âm vọng, nhói đau nơi ngực trái
Bao nhiêu năm, những nỗi niềm khắc khoải
Trót vùi nhau vào nỗi nhớ hồ mơ
Đi qua nhau, như hai kẻ ngu ngơ
Mùa giao mùa, vẫn hững hờ không nói
Hạt châu rơi ai kéo rèm thật vội
Gió mùa thu luồn kẽ áo vô hồn
Em quay đi, con phố buồn lặng lẽ
Anh chợt nhìn...phải dáng nhỏ ngang qua?
Chừng như một tiếng vỡ òa
Chừng như năm tháng nhạt nhòa tóc sương....
Châu Nguyễn
25 Oct 2018 @Philly

Monday, October 22, 2018

CỌP VỌNG HÙNG UY

CỌP VỌNG HÙNG UY
Sóng xa biển vọng triều âm
Như tâm bất định ngàn năm yêu người
Chân như điểm sáng môi cười
Cọp nào một thuở vượt khơi băng ngàn
Dấu chân đẫm những gian nan
Bờ xa, đứng lại, vọng nàng năm xưa
Biển xanh, sóng đánh hàng dừa
Tình quê tha thiết còn chưa kịp về
Lòng đời mấy bận yên khê
Còn đau đáu mãi lời thề :"Không lui!"
Đổi thay, thời thế ngậm ngùi
Mắt cay, môi héo, tâm bùi ngùi đau
Hỏi ai mấy bận ôm sầu
Giấc mơ thường nhật, bể dâu dập vùi
Sáng nhìn biển vọng tâm côi
Sóng ngầm từng đợt, bồi hồi ruột gan
Sắc hoa ôm nắng ngỡ ngàng
Loạn li ai để ai ràng buộc nhau
Bờ xa, cõi vắng, cọp sầu
Gầm vang nỗi nhớ giang đầu chưa nguôi
Sóng buồn, vỗ mãi ngàn khơi
Còn cây gậy cũ dập dềnh trôi đi
Lời kinh, buồn lắng tâm si
Thả ngàn vọng tưởng vũ vi tặng đời.
Châu Nguyễn
23 Oct 2018

Sunday, October 21, 2018

TÌNH KINH

TÌNH KINH
Sáng lên đỉnh núi xuân son
Nghe kinh mờ nhạt giữa vầng tóc mây
Chiều qua lũng vắng thon gầy
Cỏ lau ướt đẫm, hương say duyên nồng
Lời kinh nhật tụng sắc không
Anh đi gánh nước bên dòng suối xa
Tâm anh định niệm vóc ngà
Hương xuân, sắc thắm ánh tà mị luân
Ngồi bên tảng đá hồng trần
Thở ra duyên sắc nhẹ bâng giữa trời
Tình kinh nhớ tụng bằng lời
Để tâm an định, mộng người hương xuân
Tình kinh bất kể xa gần
Tín tâm thuộc chữ, phúc phần có ngay
Tụng đi, ngày sẽ thêm say
Bàn tay lại ấm, và ngày thêm vui
Ai buồn, ai tủi, rủi xui
Tình kinh nhớ đọc, ngậm ngùi sẽ xa
Đọc đi, thuộc lấy đi nha
Nhiệm mầu sẽ đến ngay mà...Tin đi!
Châu Nguyễn

HOANG MANG THU

HOANG MANG THU
Lá chuyển màu, chiều hoang mang nhung nhớ
Nhớ bàn tay anh nắm trộm ngày mưa
Má ửng hồng, tim lạc nhịp vu vơ
Những cung bậc không đủ lời để tả
Chiều hôm nay, ngồi nơi hàng ghế đá
Xứ lạ xa, nhớ bài hát không tên
Như ảo ảnh vờn quanh tâm tư nhỏ
Mắt xoe tròn, lũ sóc hỏi:"buồn chi?"
Trời se lạnh, em khắc sầu lên lá
Nhờ gió trời chuyển nỗi nhớ mênh mang
Và tên anh, em viết đến muôn hàng
Trên mặt lá, khiến đất trời thảng thốt
Giọt mưa nào, bất chợt rơi trớt quớt
Em giật mình rồi cười khẽ:"Thu ơi..."
Ngập ngừng đứng dậy, đi thôi
Còn hàng ghế đá, lá rơi...Thu về!
Châu Nguyễn
22 Oct, 2018

LỐI CŨ ĐƯỜNG XƯA

LỐI CŨ ĐƯỜNG XƯA
Đứng bên đây, nắng chia đôi nửa
Dòng sông xưa đong đếm nỗi niềm
Bao nhiêu năm, nỗi nhớ bỏ quên
Lững lờ in bóng, muộn phiền bủa giăng
Người xưa đâu, tôi cất tiếng hỏi thăm
Chẳng ai biết, đã năm nào đi mất
Con đường xưa, nắng vàng hương ướp mật
Tiếng thở dài hương hoa sữa mênh mang
Phố vẫn đây, người đi lại từng hàng
Xe đan xen ồn ào từng nhịp thở
Cơn mưa vội như tiếc lời dang dở
Lạc lõng người, trăn trở nỗi niềm xưa
Tôi đứng đây, ngôi nhà cũ rèm thưa
Như vẫn thấy tiếng em cười ngày đó
Nhưng giờ đây, cửa khép hờ đón gió
Bụi phủ giăng, cây cỏ úa vật vờ
Phố vẫn đông, chuyện người đi kẻ ở
Ai quan tâm những mảnh vỡ chiều tà
Quay lưng bước, để lại nỗi xót xa
Tia nắng tắt, hết một ngày chộn rộn.
Châu Nguyễn
22 Oct 2018

Thursday, October 18, 2018

KINH SỚM

KINH SỚM
Em có nghe bình minh qua lối nhỏ
Thật ngọt mềm, nắng lùa khẽ qua vai
Lối đi xưa, ngỡ quên hết hình hài
Bỗng một thoáng, sớm mai nào quay lại
Nắng lung linh, lời kinh nghe khoản đãi
Những ân tình, duyên nợ giữa ba sinh
Em có nghe réo rắt tiếng phong linh
Như khoảng gió giữa thinh không trầm mặc
Em có thấy trời trong xanh vằng vặc
Trăng mơ hồ còn thấy ở phương xa
Tiếng gà gáy xua đêm tối nhạt nhòa
Mang nắng ấm rơi khẽ khàng mắt lá
Kinh vô ngôn, tâm hình như vô tự
Tiếng thinh không tan loãng giữa mênh mông
Giơ bàn tay, nắm lấy cả hư không
Và buông xuống, đón nắng hồng ngày mới
Lối huyền mơ, hồn đang lần đi tới
Khe khẽ thôi, kẻo đánh thức bình minh
Môi mỉm cười, ôm nắng sớm lung linh
Chạm giọt sương, nghe vỡ òa kinh sớm.
Châu Nguyễn
19 Oct 2018

Wednesday, October 17, 2018

THU ĐẾN RỒI SAO

THU ĐẾN RỒI SAO
Thu hạnh ngộ, lá tô màu sắc thắm
Điểm dấu chân mộng hoang hoải hình hài
Em ở đâu, trong ảo cảnh liêu trai
Bờ môi vắng, tim anh hoài ấp ủ
Bao mùa qua, biết bao ngày là đủ
Nhớ nụ cười, sáng rực buổi sớm mai
Em từ đâu, từng bước nhỏ khoan thai
Mang thu đến, dệt lòng anh hoa trắng
Đường vẫn đây, sớm vẫn hồng tia nắng
Lá vàng thu điểm xuyết nhẹ lối về
Em ở đâu giữa muôn nẻo đường quê
Anh thảng thốt, đứng chờ hoài không thấy
Từng mùa trôi, thu lại đến rồi đấy
Chút lạnh se, cũng khô lạnh bờ môi
Anh đứng đây, ngắm lá rụng bên trời
Như chợt thấy, dáng em cười lạ lắm
Ngắm vầng mây, anh cũng cười say đắm
Chạm hư vô, thật khẽ, một bóng hình
Anh rất sợ, trong ánh nắng lung linh
Em biến mất, cứ như là ảo ảnh
Ngày vào thu, sắt se trời gió lạnh
Một mình anh, bước nhẹ, ở lối này
Em có biết, giọt lệ nóng bỗng cay
Hòa nỗi nhớ quắt quay hình dáng cũ
Em vẫn mãi là dáng thu quyến rũ
Anh, kẻ khờ, thua đủ giữa cuộc chơi
Chỉ mùa thu, vẫn duyên dáng môi cười
Trao nỗi nhớ, xoay mình đi...Lặng lẽ!
Châu Nguyễn
17 Oct 2018

Tuesday, October 16, 2018

~TRĂNG VIỄN KHƠI~


Thơ: Phạm Ngọc
Nhạc:Nhật Vũ
Hoà âm: Quang Đạt
...

Thân mời cả nhà thưởng thức ca khúc phổ thơ thi sĩ Phạm Ngọc-qua giọng ca  truyền cảm của Tấn Đạt...
...





Xuân nhớ thương

Thơ: Hoàng Lan (tuyển tập thơ: Một đời yêu lính)
Phổ nhạc: Hà Lan Phương
Phối âm: Nguyễn Hải
Trình bày: Hà Lan Phương

Saturday, October 13, 2018

Cho Tôi Khóc Hết Mùa Thu

Từ Thức
Người tình muôn thuở của anh ơi, anh đang nhớ về em, nhớ ray rức, nhớ vô vàn, chẳng lẽ tình ta mãi mãi nghìn trùng xa cách? Như ngưu lang chức nữ, chỉ thỉnh thoảng gặp nhau vài lần để rồi sống trong chờ đợi? Sống trong hy vọng? Sống trong nhung nhớ hay sao em?

Tình yêu là mật ngọt hay tình yêu là men cay, mà sao ai ai cứ mãi rượt đuổi chúng? Tưởng rằng đã quên, nhưng sao mãi nhớ, tưởng rằng đã hết nhưng sao mãi còn ? Ta ngu si, dại khờ trước tình yêu, Không có tình yêu, ta cảm thấy trống vắng, bơ vơ, và khi có nó rồi ta lại sợ, sợ không giữ được nó, hay sợ bị đánh cắp đi mất. Những ghen tuôn, giận hờn vô cớ, những trách móc vu vơ, những buồn phiền vây kín. Em có cảm nhận như anh không?

Phải chăng tình yêu rất thiêng liêng, mầu nhiệm, khiến cho người ta có thể điên dại vì nó, sống chết vì nó, và hy sinh vì nó? Chỉ cần nghe 3 tiếng " Anh Yêu Em" hay " Em Yêu Anh " là chúng ta mềm nhũn người ra, để rồi cảm thấy rất hạnh phúc, ngây ngất bỡi những ánh mắt trìu mến, những nụ hôn nồng nàn quyện hơi thở dồn vang.

Ta đến với nhau bỡi tình yêu, không cần điều kiện, không cần biết tương lai sẽ ra sao, chỉ cần biết hiện tại 2 con tim đang thổn thức, đang đợi chờ và đang cùng một nhịp đập có phải thế không em ? Anh xin cảm ơn những dấu yêu em dành cho anh, làm sao anh có thể quên những ngày trong công viên ghế đá ngồi ngắm hoa, nhìn người qua lại, ngó những giọt mưa thu lất phất bay đậu trên những cành lá khô. Những chiều vàng ngồi hiu hắt nhớ em, những đêm trăng với vần thơ chứa đầy yêu thương, viết những kỷ niệm ta bên nhau.