Saturday, November 29, 2025

NGƯỜI HÁT 1 MÌNH

 

Nhìn lại hôm qua Người hát lứa đôi...


Bước chân hạnh ngộ, dìu vào mê cõi

Rồi chợt phím buồn, tím cả đôi môi

Mười ngón tay đau còn đây, tiễn lối

Dạ khúc ngỡ ngàng, bức khóc chia phôi


Cuối dãy tha Phương, tìm nhau chốn cũ

Hỏi cây bên đường đã mấy tuổi thơ

Trên da tình yêu, vũng lầy bão lũ

Một nhánh lệ gầy giữa mảnh chiều rơi


Lời gọi chân mây niềm xưa, lẻ bóng

Bên đồi lau xanh, em vẫn đợi chờ

Chiếc lá Uyên ương, gầy đau biển sóng

Vỗ bến hư tàn đôi cánh mộng mơ


Nhìn lại chiều nay Người hát một mình...


Còn nắng trên đồi khơi dòng than thở

Đá xanh cát trắng, úa giọt lệ tình

Cho lần cuối mộng, dịu dàng ru nhớ

Nỗi buồn dâng hiến, lạnh đóa gập ghình


Loài hươu đa cảm khóc đời dặm mỏi

Phận người sợi tóc, bạc gốc tạ từ

Tình khúc cho em, cuối miền xa lối

Dấu lệ ngân dài, đẫm buốt tâm tư


Kỷ niệm trong chiều, loài hoa bươn chải

Hãy ngồi xuống đây gói ghém vào tim

Một dạ hội buồn, khảy đàn oan trái

Xin hát tặng Người... Nhật ký tàn đêm...


Trường Đinh

UK, sương mù già 2025

- viết sáng ngày 29 tháng 11 năm 2025


Nhạc sĩ Lê Uyên Phương đã bước xa, trên những 26 năm thời gian... mà mãi ngày nay vẫn còn đây lời buồn, ngất say cơn mộng lẻ, khắc khoải gợi niềm xưa. Đấy là nhật ký của những lời biển hát, nghìn cỏ hoa khóc nhớ chiều vàng: Bên đồi lau xanh, Dạ khúc cho tình nhân, Buồn đến bao giờ, Bài ca hạnh ngộ, Lời gọi chân mây, Có được cuộc đời, Trên da tình yêu, Vũng lầy của chúng ta, Đêm chợ phiên mùa đông, Còn nắng trên đồi, Bên hồ than thở, Đá xanh, Cho lần cuối, Nỗi buồn dâng hiến, Loài hươu đa cảm, Ngồi lại trên đồi, Tình khúc cho em, Kỷ niệm trong chiều, Hãy ngồi xuống đây, Một dạ hội buồn, Yêu nhau trong phận người, Khi xa Sài Gòn...





Thursday, October 23, 2025

Thơ Tình tháng 10

Thơ: Từ Thức

Nhạc: Hà Lan Phương (AI hỗ trợ)

Trình bày: Eric

 

Eric








Tháng mười gió nhẹ qua đêm,
Lá vàng rơi khẽ bên thềm chiều thu.
Anh về hong nắng sương mù,
Nghe hương cốm mới như ru hẹn thề.

Trăng nghiêng vờn ánh đam mê,
Mắt em hơ ấm vỗ về hồn tôi.
Tóc bay lẫn khói mây trời,
Tựa như thu đến ta ngồi gần hơn.

Lá me rơi nhẹ chập chờn,
Như trao nửa nụ môi hờn năm xưa.
Thu bay lất phất hạt mưa,
Để ta nhớ mãi những mùa yêu thương.

Đường quen nhịp gót vấn vương,
Giọt rơi lấp lánh mọc chương tình đầu.
Em đi áo mỏng phai màu,
Để hương thu đọng, nỗi sầu thêm say.

Hoàng hôn tím ngắt chân mây,
Nghe tim ai khẽ vỡ đầy tương tư.
Tháng mười vẽ giấc mộng hư,
Cho ta say giữa trời thu dạt dào.

Sunday, October 12, 2025

Trái Tim Nghệ Sĩ

 

chiều tha phương, lênh đênh trên quán Tạm

một cây đàn, tiếng lòng gửi cố nhân

từng mỗi nốt vấn vương bờ dĩ vãng

lệ trao Người những ngấn nhớ ân cần 


tôi bước đi một quãng đời thơ dại

đêm gối đầu quê mẹ nỗi mong chờ

ngày trở lại, buổi muộn màng ứa lỡ

khảy nhịp đàn, chỉ thấy mình chơi vơi


bóng chiều tàn, mưa râm ran lá khóc

góc bếp buồn, cha mẹ lẻ loi khuya

nhang khói cũ đã bạc màu tóc rối

cuối miền xa, đăm đắm cảnh chia lìa


hạt sầu rơi, khắc vào tim nghệ sĩ 

mẹ khóc nhiều, mằn mặn cõi xa xôi

dòng ráo rứt, cha đầm đìa tri kỷ

để nhìn mình trên mộ vắng cô liêu


ôi bài thơ, ai viết bên trời vắng

ran rát lòng, nước mắt tiễn đưa nhau

Người thân yêu, Những bạn bè im lắng 

đã chìm sâu trong bụi cát hình hài


nhạc trên thơ, tôi hát lời cỏ úa

dạt dào thương mỗi từng nốt, rưng rưng

biển sầu dâng như chim bay đồng lúa

gió mưa rào, thấm đẫm cả niềm đau


trước hẻm đời, đôi bàn chân dốc tuổi

đàn ướt vai, mòn mỏi bước trong mưa

mười ngón run, mảnh chiều trên phím nhạc

khảy cho mình chút giai điệu xa xưa


Trường Đinh

UK, sương mù già 2025




Tuesday, September 30, 2025

Nốt Nhạc Đã Già


Mây bạt ngàn cuối chân đồi, nẻo vắng

Lá mưa bay, bong bóng nước hình hài

Sợi tóc đen hôm nào hoen màu nắng

Ngoảnh lại nhìn, tâm trí cũng phôi phai 


Đồng cỏ xanh một đông về, tuyết trắng

Cõi chạnh lòng, nắm níu nốt nhạc thơ

Nghe vội vã dòng bùi ngùi, quạnh vắng

Thương đời mình chấp chới mãi ước mơ


Hạc vàng bay, lao xao chiều thơ ấu

Đôi cánh trời xanh thẳm, hót líu la

Gió ùa về, ký ức còn ghi dấu

Áo thơ ngây, cuốn sách tuổi ngọc ngà


Trăng lẻ bóng, giấc đời nghiêng ngả mộng

Đắm đuối nhìn, phù du gánh trên vai

Biển thơ xưa, ráng chiều soi làn sóng

Trên phím đàn, nốt nhạc đã dần phai


Bạn bè thân như chiều thu, xa lướt

Mỗi vui buồn giữa thế kỷ lớn khôn

Đời chen vai, thời gian lầm lụi bước

Tóc chạng màu, thương nhớ bóng hoàng hôn


Chốn quê nhà vời xa, ngày xưa ấy

Đã nghìn năm chiếc võng còn đong đưa

Lời mẹ ru những ầu ơ thức dậy

Dáng bụi gầy, tần tảo trong gió mưa


Tấm lịch cũ, úa màu theo năm tháng

Gió muôn chiều, thế giới cũng vàng khua

Tay rưng lạnh, tách cà phê buổi sáng

Có đậm đà thương nhớ nỗi già nua...


Trường Đinh

UK, sương mù già 2025





Monday, September 22, 2025

Thơ Tình Tháng Chín

Thơ: Từ Thức
Nhạc:Hà Lan Phương
Guitar cover: HLP
Trình bày:Hà Lan Phương

Hà Lan Phương

Tuesday, April 22, 2025

50 NĂM, 30/04/1975

 

những năm mươi năm, xa rời mẹ

chân bước hoang gầy, kẻ tha phương

trên ngọn cỏ vàng, mưa rơi khẽ

gõ tàn khuya lạnh, xót xa thương


nhìn lại buổi chiều, buồn ni nớ

bỏ mảnh trăng dài, mẹ và cha

góc đèn cô quạnh, leo lắt nhớ

ai hiểu thuyền nhân, lệ đã già


năm mươi năm hỡi, đời xa xứ

bông dừa, hoa phượng, ai nhớ ta

lá sầu đâu đắng còn đây chứ 

gió bạc mái đầu, sạm áo da


đăm đắm phù sa con nước mặn

lệ cũng mặn tràn những Mười Thương

mênh mông đồng lúa, trời xa vắng

trôi đầm ao nhớ một quê hương


mái nhà xiêu vẹo, ai còn trẻ

cháy nuối tuổi đời giữa chiều hoang

sớm mai nhắm mắt, màu tịch lẻ

bụi gió đơn côi, chiếc lá vàng


chữ S quê nhà, con khép lại

giữ vào tim nhớ thuở xa xưa

ầu ơ tiếng hát ngày thơ dại 

quạnh quẽ mẹ chờ, lệ khóc mưa


hoa súng cằn khô, mùa sướt mướt 

chiêm bao lệ úa đã hao gầy

mong tuổi về khuya còn để bước

xuôi về cố quận, buổi sum vầy


mẹ ngồi, bóng nhớ trên đồi cát

cha cuối viền trời, hạt sương rơi

đi mô sợi tóc, con đã bạc

rớt nẻo tìm về trong giấc mơ


năm mươi năm đã dài muôn lối

kẻ lạ, người thân, bước chia xa

dấu cát, bụi lầy, chân tê mỏi

chỗ nằm để lại, úa vàng hoa


đêm đong đưa võng, đèn khô khốc

mười tám nghìn ngày đã như mơ

cuối bãi ầu ơ, cơn gió khóc

buốt lạnh vào lòng một chữ Thơ


Trường Đinh

UK, sương mù già 2025