Saturday, May 4, 2019

RỖNG

RỖNG
Khi mục tiêu trở thành vô nghĩa
Những lối đời cũng phủ rong rêu
Bình minh hay chút nắng chiều
Cũng vương, cũng loãng cười trêu lòng đời
Những bước chân chẳng rõ mặt người
Lối về thảng thốt, đâu là Đông-Tây
Xanh xanh hoa nở nơi này
Xanh xanh cây lá nhuộm ngày trôi nhanh...
Chút tục lụy chân thành hơi thở
Cuộn phong vân thành dãi lụa mờ
Ở đâu thềm đá trơ trơ
Người đi, người ở, kẻ mơ... Giật mình!
Trầm Nhi-190504

No comments:

Post a Comment