Thursday, May 2, 2019

TIỄN ĐƯA

TIỄN ĐƯA
Tâm vô ngại cuối đoạn đường thảng thốt
Chút chạnh lòng tiễn thân hữu từ li
Rồi mai này cũng hồn trơ bia lạnh
Người nhớ người, chỉ câu chữ còn ghi
Ngày mùa xuân, hoa cỏ mừng hớn hở
Đón hồn người về đất mới, phục sinh
Để lại đây những đau khổ, điêu linh
Cả cuộc đời gian nan không như ý
Người tiễn người khóc thân này do kỷ
Trái cuối mùa, rụng xuống cũng tự nhiên
Lời kinh êm, chấm dứt hết muộn phiền
Về với mẹ thiên nhiên, lòng từ ái
Bánh xe lăn, người đưa tiễn, lệ dâng
Khóc cho người, hay cho kiếp trầm luân
Hay sực tỉnh đời vô thường đến lạ
Đứng sững người, tâm xáo động, bâng khuâng
Ừ, người đi, dời xa cuộc hồng trần
Để thân hữu đứng chết trân thương tiếc
Rồi chào nhau bằng những lời li biệt
Lệ thầm tuôn nơi con chữ vô hồn
Sống ở đời, mấy chục năm dại khôn
Ai biết được ngày mai về với đất
Có còn không, có ân tình chân thật
Giữa cõi đời người nối bước nhau đi
Người đi rồi, chỉ gió xuân nhàn nhã
Cỏ vẫn xanh, hoa vẫn nở rồi tàn
Chỉ lòng người, còn ở lại, miên man
Ôm con chữ, khóc trong lòng...lặng lẽ
Trầm Nhi
190502

No comments:

Post a Comment