Sunday, April 7, 2019

SỰ SỐNG

SỰ SỐNG
Nơi giông gió, một mình em đứng đó
Hỡi Yggdrasil nhỏ bé giữa đất trời
Nơi cằn khô, sỏi đá chẳng buồn trôi
Em kiêu hãnh, vươn mình trong định kiến
Vào mùa chay thuần thành và linh khiết
Đón bụi tro giữa bão tố cuộc đời
Em nghiêng mình, duyên dáng nở nụ cười
Nảy chồi xanh, vươn mình lên đón nắng
Đứng nơi đây, xả thân mình lẳng lặng
Lắng nghe hồn trời và đất giao thoa
Vạn vật hát khúc hiệp hòa từ ái
Đón hơi thở hân hoan đầy sự sống
Em nghiêng mình, cúi đầu chào cõi mộng
Những diễn suy, những phân định kiếp người
Rồi cũng sẽ bụi tro về Đất Mẹ
Lại cùng em đón ánh nắng xa khơi
Bao ngày nữa, em phục sinh tuần thánh lễ
Hóa huy hoàng, đâm gốc rễ chở che
Bao năm sau em đón gió đi về
Dưới tán lá, bao trùm bao tri thức
Giang tay ôm sinh linh và vạn vật
Em cấp nguồn sống đến muôn nơi
Màu lá xanh phục hiện lại kiếp người
Từng chiếc lá sẽ viết nên huyền thoại
Sóng xô bờ, vẫn dịu dàng từ ái
Quỳ dưới chân, nâng đỡ dáng em ngoan
Rồi mai đây em là những bậc thang
Đưa nhân loại đến huy hoàng lịch sử
Chỉ là em, chồi cây xanh bé nhỏ
Giữa bão giông, vẫn kiên định chính mình
Là sự sống giữa muôn ngàn chứng linh
Hồn tri thức, là muôn đời bất diệt
Trầm Nhi
7 April, 2019

No comments:

Post a Comment