Saturday, June 1, 2019

NIỆM PHÙ DUNG

NIỆM PHÙ DUNG
Khi nắng phù dung trườn mình qua khung cửa
Bé khép đời mình bằng sợi tóc mai
Khi ánh mắt không còn ưu tư nữa
Sợi xám, sợi buồn cũng từ đó phai phôi
Ở nơi ấy buổi sớm mai gió lạnh
Biển còn êm hương gió thắm giọng cười?
Trăng tàn khuyết ngày thượng tuần lấp ló
Bụi trúc thơm còn vương lối đi về?
Bàn chân nhỏ khẽ khàng theo vũ khúc
Hóa thân vào muôn tinh tú trên cao
Trầm thật sâu nghe lòng sóng dạt dào
Đôi mắt nhỏ hững hờ trong đêm tối
Mây chớm hạ nồng oi ngày bức bối
Tiếng ve sầu não ruột tận trời đông
Tựa khúc ca vô vị lẫn sóng lòng
Nghe nhạt thếch những cung chiều nắng đổ
Bên kia biển cánh hải âu dừng thở
Đợi con thuyền chẳng về bến...lửng lơ
Anh ngồi đây, khép lại những mộng mơ
Thuở khờ dại thơ tình vương màu tím
Khi nắng quái ngập ngừng bên khung cửa
Khoác cho tình chiếc áo liệm thờ ơ
Ta ngồi đây, tiếc cho cuộc tình hờ
Ngày mỏng mảnh, trôi vào chiều cuối hạ
Trầm Nhi 190602

1 comment:

  1. Bài thơ đầy thi vị và mỹ từ. Đọc thật thích. Cảm ơn em Trầm Nhi
    [img]http://taihinhnendoc.com/wp-content/uploads/2015/10/hinh-nen-dong-hoa-hong-tuyet-dep.gif[/img]

    ReplyDelete