Ta về uống cạn vò rượu trắng
Sao lòng vẫn đắng buổi chia
tay
Em đi để lại nơi này
Mình ta vàng võ đọa đày kiếp
trai
Ôi lòng buồn tình đã đổi thay
Xa ngàn dậm em có hay nào
Xa ngàn dậm em có hay nào
Thân ta giờ đã lao đao
Ngả nghiêng theo gió hướng nào
cũng chênh
Ta bấp bênh thuyền không thấy
bến
Dạt bờ nào mờ mịt còn xa
Ơ hay một cõi ta bà
Nhân sinh bể khổ cõi ta ngâm
ngùi
Ta về tìm lại những buồn vui
Lục trong ký ức rối nùi thơ
Thơ ta viết thật lơ mơ
Từng câu từng chữ như khờ như
điên
Chiều chiều vẫn đứng tựa mái
hiên
Nhìn ra ngõ như con chiên khờ
Tim ta kể cũng dật dờ
Mong em quay lại nên chờ ngày
đêm
No comments:
Post a Comment