Tuesday, July 21, 2015

Vì Sao Tim Ngủ Yên


Người ấy đã xa ta vẫn nhớ
Chuyện lòng bao kỷ niệm nên thơ
Bao lần ta nhìn trăng than thở
Trăng có vì ta xuống bao giờ
Ngày ấy người đi ta bật khóc
Nghe hồn chết lịm sợ hoàng hôn
Màn đêm buông xuống màu tang tóc
Mất người ta mất cả linh hồn
Có khoảng thời gian ta ngây dại
Ôm sầu quên hẳn chuyện tương lai
Ta đi giữa chiều đông tê tái
Mà chừng quên chuyện lạnh bờ vai
Rồi có những lần mưa dai dẳng
Ta đứng dưới mưa khóc trọn ngày
Có thể nhờ mưa ta gội rửa
Nữa hồn quên được chuyện ngày xưa
Nữa hồn ta gửi vào thơ nhạc
Tâm thức người ơi những điệu đàn
Cung bậc bổng trầm qua tiếng hát
Mà chừng quên cả luống thời gian
Hôm nay kể chuyện buồng tim vỡ
Có kẻ vì yêu đã dại khờ
Người ơi chớ hỏi sao tim ngủ
Khi đời còn lắm những mộng mơ
Sợ lắm mai nầy khi hạ khuất
Lá vàng vẫn đến lúc tàn thu
Vẫn sợ niềm đau như năm cũ
Nhủ lòng tim hỡi ngủ bình yên  . .
Gửi người chuyện cũ nỗi niềm riêng . . .

                 Hoàng Lan

No comments:

Post a Comment