Saturday, September 6, 2014

Hà nội tình xưa

Hà Nội ngày xưa ta quen em
Giữa đêm trăng đứng bên hồ rộng
Lao xao ngàn lá ru lời vang vọng
Dáng xuân tha thướt trên bậc thềm

Hà Nội ngày xưa chẳng thể quên
Nhớ áo trắng vạt bay nghiêng đường gió
Nhớ tiếng giày khua đi về cuối ngõ
Lá thu vàng theo gót chân đời rơi bay

Hà Nội ơi , ta một lần gặp gỡ
Hà Nội ơi , ta một lần bỡ ngỡ
Vì yêu em như là duyên nợ
Cuộc tình đời gửi cho kiếp người

Hà Nội ơi , những giấc mơ hồng
Tình trao nhau kỷ niệm vui buồn
Nắm tay em đứng giữa trời rộng
Với ước mơ một đời thủy Chung

Hà Nội ơi , ngày em ra đi
Đã lâu không trở về phố cũ
Chẳng còn nhớ mùa thu lá rụng
Chẳng còn nhớ ngày mình bên nhau

Bây giờ lòng vẫn giữ niềm đau
Mỗi tối trông về nơi hò hẹn
Mặt nước im lìm còn nguyên vẹn
Mà người xưa chẳng biết ở nơi nào....

Đông Hòa
9.2014

No comments:

Post a Comment