Em nằm đây cuối bờ biển xanh
Thấy nắng vàng thênh thang nỗi nhớ
Con thuyền xưa ngỡ như duyên nợ
Giữ đời em trong nỗi buồn phiền
Mùa thu về hắt hiu ngọn gió
Buồn em co ro ngõ vắng người
Cúi đầu chứa chan những hạt lệ
Khóc cho tình yêu đã xa xôi .....
Thời gian lâu quá có phải không
Vì đâu em sống trong cô đơn
Vì đâu mỏi mòn nhìn sóng biển
Tìm ai trong giấc mơ tận cùng
Bây giờ em vẫn mơ và ước
Hương cỏ nồng nàn giấc ngủ say
Người ơi , tình em vẫn chờ đợi
Người lữ khách và con thuyền về đây
Đông Hòa
9.2014
No comments:
Post a Comment