Em ngồi trông về nơi xa
Quán vắng chiều thu buồn lạ
Đường phố giăng đầy lá úa
Gieo vào lòng nỗi nhớ người
Em nhìn cà phê bốc hơi
Trắng như vầng mây cuối hạ
Trắng như giọt lệ trên má
Thương nhớ rơi theo bước người
Thời gian sẽ không dừng lại
Mơ của em cũng rã rời
Thức dậy tóc đời hóa trắng
Gậy trên tay níu tự bao giờ
Em cũng về nơi rất xa
Xác thân tan thành tro bụi
Xót xa người đời rơi lệ
Nỗi đau biết bao giờ nhạt nhoà
Đông Hòa
8.2014
Quán vắng chiều thu buồn lạ
Đường phố giăng đầy lá úa
Gieo vào lòng nỗi nhớ người
Em nhìn cà phê bốc hơi
Trắng như vầng mây cuối hạ
Trắng như giọt lệ trên má
Thương nhớ rơi theo bước người
Thời gian sẽ không dừng lại
Mơ của em cũng rã rời
Thức dậy tóc đời hóa trắng
Gậy trên tay níu tự bao giờ
Em cũng về nơi rất xa
Xác thân tan thành tro bụi
Xót xa người đời rơi lệ
Nỗi đau biết bao giờ nhạt nhoà
Đông Hòa
8.2014
No comments:
Post a Comment