Người phụ nữ u buồn
tranh thủy mặc
Lã lơi chiều nương
cánh mỏng đông phong
Sương mù thấp mặt hồ
yên ả giấc
Nghĩ suy chi mà sương
gió nặng lòng ?
Ai ngóng đợi bến Tầm
Dương ngã bóng?
Thuyền ra khơi lâu lắc
chẳng quay về
Hiên nhà cũ chiều
hoàng lan đã nhạt
Biếng môi cười tâm dạ
đã lê thê
Rừng vừa lạnh trăng
ngã vàng tha thướt
Gối chăn đơn khuya lệ
thấm tràn mi
Xao xác nhớ từng ngày
vui hạnh ngộ
Đâu ai ngờ mau nước
mắt chia ly.
Rắc chi lắm lá vàng
bên hiên vắng
Đường mịt mờ kẻ bắc
khóc duyên nam
Dòng sông cuộn âm thầm
ra biển lớn
Có quay về than khóc
chuyện trăm năm ?
Chuông tháp cổ đong
đưa từng giọt lạnh
Khói nương chiều bóng
nhạn vẫn mù tăm
Thon thả lắm gót hồng
trên dốc cũ
Người đi rồi hình bóng
đã xa xăm...
|
Thơ là đóa hoa nở màu trong tim nhớ. Nhạc là cánh gió đưa hương hoa
vào hồn những vương vấn hoài mong. Trên vườn hoa thơ nhạc, có bóng
chữ du dương với cảm điệu hòa giao, có tiếng hát thương nhẹ vang làn
gió mộng, chìm vào tâm tư lắng đọng, để mãi còn đây dư âm về trên
từng phím nhạc lòng mênh mông.
Biển nhạc trên hoa thơ
Dìu nhau về chung lối
Trên cung đàn ước mơ
Lời yêu theo sóng gọi
Vỗ tìm bờ ngẩn ngơ...
Trường Đinh
Pages
Giới thiệu Tú Anh Store - Mỹ Phẩm Hàn Quốc
Những Trang Nhạc Thân Thương
Những Trang Thơ, Nhạc Liên Kết
Pages
Friday, August 22, 2014
LÂU RỒI HOÀI VỌNG ĐÃ XA
Labels:
Chu Thụy Nguyên,
Thơ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment