Wednesday, August 6, 2014

Nhớ tình theo những giọt mưa

Giọt buồn mưa trắng không gian
Con đường xưa vắng hoang tàn cảnh khuya

Trở về từng bước lê thê
 Đứng bên triền dốc ủ ê cõi lòng

Nhớ người chờ tận cuối sông
Đò qua khúc nhặt hừng đông sớm ngày

Sầu ơi , hồn ta đã say
Cơn mê tình ái  như giày xéo tim

Rơi hạt nước mắt vô biên
Vì em nỗi nhớ vẹn nguyên giữa lòng

Bao giờ đến tiết lập đông
Buồn xin quay lại để thương xót nàng

Vũng lầy níu bước chân hoang
Còn chăng một giấc mơ ngàn đã quen

Giọt buồn mưa vẫn lênh đênh
Vùng thương nín lặng chông chênh lối về

Còn không lời nói hẹn thề
Để tình yêu vẫn say mê kiếp này

Đông Hòa NCH
8.2014

No comments:

Post a Comment