Wednesday, October 17, 2018

THU ĐẾN RỒI SAO

THU ĐẾN RỒI SAO
Thu hạnh ngộ, lá tô màu sắc thắm
Điểm dấu chân mộng hoang hoải hình hài
Em ở đâu, trong ảo cảnh liêu trai
Bờ môi vắng, tim anh hoài ấp ủ
Bao mùa qua, biết bao ngày là đủ
Nhớ nụ cười, sáng rực buổi sớm mai
Em từ đâu, từng bước nhỏ khoan thai
Mang thu đến, dệt lòng anh hoa trắng
Đường vẫn đây, sớm vẫn hồng tia nắng
Lá vàng thu điểm xuyết nhẹ lối về
Em ở đâu giữa muôn nẻo đường quê
Anh thảng thốt, đứng chờ hoài không thấy
Từng mùa trôi, thu lại đến rồi đấy
Chút lạnh se, cũng khô lạnh bờ môi
Anh đứng đây, ngắm lá rụng bên trời
Như chợt thấy, dáng em cười lạ lắm
Ngắm vầng mây, anh cũng cười say đắm
Chạm hư vô, thật khẽ, một bóng hình
Anh rất sợ, trong ánh nắng lung linh
Em biến mất, cứ như là ảo ảnh
Ngày vào thu, sắt se trời gió lạnh
Một mình anh, bước nhẹ, ở lối này
Em có biết, giọt lệ nóng bỗng cay
Hòa nỗi nhớ quắt quay hình dáng cũ
Em vẫn mãi là dáng thu quyến rũ
Anh, kẻ khờ, thua đủ giữa cuộc chơi
Chỉ mùa thu, vẫn duyên dáng môi cười
Trao nỗi nhớ, xoay mình đi...Lặng lẽ!
Châu Nguyễn
17 Oct 2018

1 comment:

  1. *Bao mùa qua, biết bao ngày là đủ
    Nhớ nụ cười, sáng rực buổi sớm mai
    Em từ đâu, từng bước nhỏ khoan thai
    Mang thu đến, dệt lòng anh hoa trắng*Thơ em hay quá Châu Nguyễn. Anh thành thật cảm ơn em thời gian vừa rồi đã thường xuyên post bài đễ trang vườn thơ nhạc không bị vắng vẻ.

    ReplyDelete