Ngồi lại bên dòng sông Cửu Long
Ta nhớ một chiều mưa ngập đường
Đi bên mẹ êm đềm từng bước
Ôi , tình mẹ ấm áp trong lòng
Ngày xưa tuổi thơ ấu đã qua
Tiếng ru của mẹ thật mặn mà
Tiếng ru mang đời con qua thế kỷ
Nặng lòng con lần tiễn mẹ đi xa
Thế gian này sống với cô đơn
Lệ rơi những lúc nhớ mẹ hiền
Ôi , ngọt ngào những lời an ủi
Nỗi niềm đau thương xót triền miên
Bây giờ tháng chín lúa trổ đòng
Lại nhớ quê ngoại chiều thu sang
Nhìn hoa điên điển vàng đưa gió
Buồn vui thay tiếng lòng thở than
Đông Hoà
10.2014
Ta nhớ một chiều mưa ngập đường
Đi bên mẹ êm đềm từng bước
Ôi , tình mẹ ấm áp trong lòng
Ngày xưa tuổi thơ ấu đã qua
Tiếng ru của mẹ thật mặn mà
Tiếng ru mang đời con qua thế kỷ
Nặng lòng con lần tiễn mẹ đi xa
Thế gian này sống với cô đơn
Lệ rơi những lúc nhớ mẹ hiền
Ôi , ngọt ngào những lời an ủi
Nỗi niềm đau thương xót triền miên
Bây giờ tháng chín lúa trổ đòng
Lại nhớ quê ngoại chiều thu sang
Nhìn hoa điên điển vàng đưa gió
Buồn vui thay tiếng lòng thở than
Đông Hoà
10.2014
Cám ơn anh Đông Hòa đã cho thưởng thức một bài thơ Hay, Mẹ là một gia tài lớn để tạo thành những ĐỀ TÀI không bao giờ chấm dứt ..... Cám ơn anh
ReplyDeleteAnh Hà Nhật Linh , cảm ơn anh đồng cảm với bài thơ nhiều kỷ niệm này , mẹ của donghoa theo cha đi khắp vùng 4 sông ngòi vì an ninh quốc gia , mỗi lần về longxuyen gặp mẹ rất nhiều cảm xúc
ReplyDeleteThan ái