PHẢN ẢNH HƯ VÔ
Tôi quất ngả đời bằng cán chổi lông chim
ra rừng mảnh lả tả rụng theo cơn gió
_Con bà nó_mình là ai trong thiên hạ
sao vô duyên dám làm nghiêng ngả quân bình
*
Tôi ngắm vội tôi qua tấm gương phù thủy
tấm gương thần phản chiếu khuôn mặt yêu ma
vì qua gương_ không gian đục ngàu vô tận
ngàn mạn nhện giăng phủ trắng lớp bụi già
*
Đêm tưng tửng, gõ phím lang thang mị mộng
nước giòng mơ tuôn chảy theo nước giòng thơ
nguyên quá khứ hỗn độn trầm thăng dĩ vãng
cuộc chơi nào vui biết mấy cũng hao hư!
*
Cán chổi cũ tôi lảng quên trong trí nhớ
yên góc nào tim hoen rỉ cực cùng sâu
mình ngày trước ưa giang hồ xuyên mây vỡ
gom vụn về xếp cổ tích... huyền thoại nhau
đông hương
No comments:
Post a Comment