Sunday, December 17, 2017

BÓNG MẸ TÌM ĐÂU


(Tặng Lê Minh Hải)


Mẹ đã mỏi mòn với thời gian
Ngọn gió vừa lay rụng lá vàng
Một lần mẹ đi là vĩnh viễn
Nến thắp hai hàng… lạnh áo quan

Ba mất nhà mình đã buồn tênh
Con còn có mẹ ở kề bên
Đến giờ mẹ cũng xa con nữa
Ai đỡ nâng con lúc gập ghềnh

Những đêm mẹ thao thức vì đau
Quặn thắt lòng con những lo âu
Mẹ đang kề cận bờ sinh tử
Con sợ bóng chiều lịm tắt mau…

Đời mẹ từng qua bước đắng cay

Nhọc nhằn cả đến lúc xuôi tay
Con đền chưa trọn công ơn mẹ
Nương khói hương trầm cánh hạc bay

Cây cỏ dường như cũng bi thương
Đưa tiễn mẹ đi mấy dặm đường
Tháng năm mây nhuốm màu tang trắng
Lòng con cũng tắt một vầng dương

Mẹ đã nằm yên trong đất sâu
Vòng đời qua hết những bể dâu
Mẹ đi nhà cửa càng thêm lạnh
Bóng mẹ mai này biết tìm đâu !?…

PHAN MẠNH THU

4 comments:

  1. Bài thơ gợi nhớ lại cha mẹ Hà Lan Phương đều đã mất mà ứa nước mắt. Giáng Sinh lại về mà ba mẹ còn đâu để các con cho quà chúc tuổi. Cảm ơn PMT và chúc em một giáng sinh tràn đầy hồng ân Thiên Chúa

    ReplyDelete
    Replies
    1. Em cám ơn chị Lan Phương. Chúc anh chị mùa giáng sinh an lành.

      [img]http://media.doisongphapluat.com/379/2014/12/23/thiep-noel-8%20(1).jpg[/img]

      Delete
  2. Bài thơ hay và cảm xúc quá chị Phan Mạnh Thu ơi! Giáng Sinh thật vui và ấm áp bên gia đình nhe chị!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cám ơn em Ly Ly Nguyễn. Giáng sinh an lành nhé.

      [img]https://banmaihong.files.wordpress.com/2013/12/c46e3-thiep-noel-2.jpg[/img]

      Delete