Buồn giăng đôi cánh mỏng,
Giữa tiếng hát ca trầm.
Ve khấn nguyện lâm râm
Giữa Hè trôi vô tận...
Nắng chói chan giữa biển đời đã cạn,
Tàu một mình trôi nổi giữa mênh mang.
Tóc dài xưa chẳng ai để mơn man,
Em chôn dấu một thiên đàng vụn vỡ.
Bốn mươi năm, mỗi mùa Hè phượng nở,
Ở phương nào? Anh có nhớ tình xưa?
Lá me xanh trong yên lặng ban trưa,
Xác phượng đỏ, xóa nhòa đôi môi mọng.
Thương ai về ngõ vắng,
Điếu thuốc loãng khói buồn.
Mai biết có còn không?
Sỏi tan trong rời rã...
Nếu anh biết em đi về chốn lạ,
Và biết rằng lời cuối tạ từ nhau
Thì có giữ lời đau... làm điểm tựa
Để làm chi em khuất nửa địa cầu!
Hè vẫn sang mỗi độ,
Phượng vẫn đỏ tìm ve.
Nhạc vẫn trổi trưa Hè
Môi xưa giờ...trăn trối...
Linh Đắc
8/04/2015
Thơ là đóa hoa nở màu trong tim nhớ. Nhạc là cánh gió đưa hương hoa
vào hồn những vương vấn hoài mong. Trên vườn hoa thơ nhạc, có bóng
chữ du dương với cảm điệu hòa giao, có tiếng hát thương nhẹ vang làn
gió mộng, chìm vào tâm tư lắng đọng, để mãi còn đây dư âm về trên
từng phím nhạc lòng mênh mông.
Biển nhạc trên hoa thơ
Dìu nhau về chung lối
Trên cung đàn ước mơ
Lời yêu theo sóng gọi
Vỗ tìm bờ ngẩn ngơ...
Trường Đinh
Pages
Giới thiệu Tú Anh Store - Mỹ Phẩm Hàn Quốc
Những Trang Nhạc Thân Thương
Những Trang Thơ, Nhạc Liên Kết
Pages
Wednesday, August 5, 2015
Hè Vội
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Cám ơn anh Hải đã phụ giúp cho bài được dễ đọc.
ReplyDeleteLĐ