Thursday, June 25, 2020

Thơ “ Song thất lục bát “

LẠNH LÙNG HOA NẮNG

Trăng rơi lệ vì đâu trăng hỡi
Tương tư nào vời vợi đêm côi
Từ dạo tình biệt ly rồi
Rêu phong ôm lấy chuyện đôi lứa từng

Anh bỏ bến vào rừng đi mãi
Em rời thuyền hoang hoãi biển khơi
Lạnh lùng đất lạnh lùng trời
Duyên trôi tình lỡ đầy vơi nỗi niềm

Không trọn kiếp sầu riêng chôn kín
Buồn thương nào câm nín vùi sâu
Không còn tháng bảy mưa ngâu
Đường chia hai ngã niệm sầu riêng mang

Mùa lá đổ trải vàng lối nhỏ
Anh bây giờ phương đó vui không
Đừng như em kiếp mùa đông
Lạnh lùng hoa nắng mênh mông đường trần

NKH . 26.6.20
Trích “ những ngày tình vỡ”

7 comments:

  1. ghé thăm thơ đẹp, hoa nắng. chiều vui vui, Khiết Hà mến...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Dạ KH cảm ơn anh đã ghé thăm ạ ! Ngày vui vẻ nha anh

      Delete
  2. *Mùa lá đổ trải vàng lối nhỏ
    Anh bây giờ phương đó vui không
    Đừng như em kiếp mùa đông
    Lạnh lùng hoa nắng mênh mông đường trần* một song thất lục bát hay, đẹp, buồn nhẹ nhàng dễ thương. Cảm ơn em gái

    ReplyDelete
    Replies
    1. Chị Phương ơi em cảm ơn chị ạ 😍 chúc chị nhanh khoẻ hoàn toàn ạ 💐

      Delete
  3. Song thất lục bát đẹp, buồn chín mùi trong lời thơ

    ReplyDelete
  4. *Không trọn kiếp sầu riêng chôn kín
    Buồn thương nào câm nín vùi sâu
    Không còn tháng bảy mưa ngâu
    Đường chia hai ngã niệm sầu riêng mang* đọc thơ song thất lục bát thật thích. Cảm ơn Nguyễn Khiết Hà

    ReplyDelete