Mặc u minh, mặc cõi đời giông tố
Tĩnh mịch lòng vẫn thánh khiết bạch liên
Giọt lung linh, gom ưu lệ muộn phiền
Lá xanh từ ái giữ nguyên hình hài
Người đi vạn dặm, qua vạn nẻo
Lưu cuộc đời bằng lăng kính trong veo
Miền sáng-tối, tâm và hồn gột rửa
Giọt mưa rơi, mở đạo lộ cuối trời.
Như ngọn nến giữa màn đêm u tối
Mạt pháp đời, loạn giữa thế cửu u
Đóa bạch liên theo sấm chớp tù mù
Tạo nên thế giới an bình, tịnh tâm.
Muôn vạn kiếp, muôn vạn nẻo thăng trầm
Đong hay đếm giữa cõi đời được mất
Chiếc lá xanh ôm trong lòng vạn vật
Tịnh hóa thành những hạt ngọc trời ban.
Giữa đất trời, bừng nở, không buộc ràng
Tâm hỉ xả, ái từ, tay rộng mở
Lối này đây, đừng trầm miên bể khổ
Tự khai tâm, hãy tự độ lấy mình.
21/06/2020
Bài thơ lấy cảm hứng từ ảnh được chụp bởi anh Phan Văn Bình
ghé thăm thơ sen, chiều vui...
ReplyDeleteBài thơ nhiều ý của Bụt. Cảm ơn em gái
ReplyDeleteLaura đọc bài thơ này không hiểu được nhiều nhưng vẫn thích để học hỏi thôi. Cảm ơn chị Châu Nguyễn, chúc khỏe và vui
ReplyDelete*Mặc u minh, mặc cõi đời giông tố
ReplyDeleteTĩnh mịch lòng vẫn thánh khiết bạch liên
Giọt lung linh, gom ưu lệ muộn phiền
Lá xanh từ ái giữ nguyên hình hài* thơ hay ý nghĩa dân dã thì thích hơn:(trong đầm gì đẹp bằng sen, lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng)
Hoa sen tượng trưng cho sự trong sạch tinh khiết dù đang hòa mình trong bùn nhơ. Cảm ơn em với bài thơ có tính khuyên đời
ReplyDelete