Thursday, July 23, 2020

TÔI VÀ NỖI NHỚ

THỀM NGỌC

Tôi và nhớ chiều ngang đồi vương nhớ
Kỷ niệm xanh lặn đáy bể trong xanh
Hạt tình trốn tự thẳm sâu chợt trở
Cựa mình rên xiết đỗi giữa vô bờ

Mùa thu ngủ khép mi tàn lá biếc
Hương gió lồng loang ủ ấm cuộc mơ
Nắng dịu dàng quyện tình thư tha thiết
Nốt nhạc tròn vang vọng vòm xanh lơ

Tôi và nhớ băng đông mờ buốt phủ
Tháng ngày xoa giá lạnh hút xa mờ
Tay nhớ mềm xua tan nền xám rũ
Sương ngọt ngào sắc thắm sớm nên thơ

Tôi cõng nhớ qua lũng tình cháy bỏng
Đồi cỏ hồng lụa dệt thảm yêu thương
Từng khóm tết chặt chàn không lơi lỏng
Phút giây nào vụn vỡ nhịp du dương ?

Mấy ai biết trêu đùa trên phận số
Nắng vẫn hồng dẫu đôi lứa không nhau
Tôi cuộn nhớ chôn sâu thành cổ mộ
Tiếc một thời nên mãi ray rứt đau...!

Mai sẽ nắng ngày kia trời vẫn nắng
Bờ vai ngoan lối nhớ vẫn dịu hiền
Muôn dặm bước nguyên in sâu lắng
Trọn trong tôi nụ thắm bến an yên
NKH 23.7.20

5 comments:

  1. *Mai sẽ nắng ngày kia trời vẫn nắng
    Bờ vai ngoan lối nhớ vẫn dịu hiền
    Muôn dặm bước nguyên in sâu lắng
    Trọn trong tôi nụ thắm bến an yên* cuối cùng rồi con cũng đã tìm lại được sự bình yên. Chúc con trọn đời còn lại thật hạnh phúc

    ReplyDelete
    Replies
    1. Dạ con cảm ơn chú ạ ! Mình sống tốt rồi sẽ được tốt chú ha

      Delete
  2. Cảm ơn cô Nguyễn Khiết Hà với bài thơ hay đầy hy vọng. Chúc an vui

    ReplyDelete
    Replies
    1. Cảm ơn Hoàng Lan . Chúc Hoàng Lan mọi ngày đều vui vẻ nhé

      Delete
  3. ***Mấy ai biết trêu đùa trên phận số
    Nắng vẫn hồng dẫu đôi lứa không nhau
    Tôi cuộn nhớ chôn sâu thành cổ mộ
    Tiếc một thời nên mãi ray rứt đau...!***thơ hay, ý buồn ray rứt

    ReplyDelete