Tuesday, February 12, 2019

KHOẢNH RIÊNG

Có những niềm rất riêng
Sâu trong lòng mặc niệm
Mỗi người một câu chuyện
Mặc nhiên cứ lặng thinh
Nắng cuối chiều mông mênh
Thường làm ta thơ thẩn
Nhớ chuyện xưa thuở nào
Lệ rơi đời xuyến xao
Dẫu trời đầy ánh sao
Lung linh và nhấp nháy
Trong tim này, tận đáy
Luôn có một vì sao...
Chẳng ai hiểu tại sao
Thi thoảng rơi giọt lệ
Giữa dấu lặng vô hình
Ai đó nặng con tim
Mỗi người, một chuyện riêng
Nhưng góc tim kín kẽ
Vẫn khoảnh nhỏ thiêng liêng
Mặc niệm đời rất khẽ
Gió chiều nay thổi nhẹ
Hong khô lệ bâng quơ
Mông mênh giữa đời thơ
Chiều mơ hồ...bóng lẻ!
Trầm Nhi

No comments:

Post a Comment