(Thuận Nghịch)
Đã thấy dáng mùa thu trôi qua cửa sổ, tôi ngồi trên chuyến xe chiều về lại xứ Huế. Một thoáng mơ… hình như thấy em cười thật tươi cạnh bờ sông năm cũ. Em ơi, cõi mơ này tôi vẫn giữ lại được dáng hình em qua mấy mươi năm dài đăng đẵng với một cuộc sống biến động. Cõi lòng tôi bay theo từng chiếc lá vàng héo úa… Những ngọn bấc khô thổi vào mang
hơi lạnh đến tê người, có ai hay nỗi nhớ vẫn còn đây…
Nhớ xưa thăm Huế chiều thu
Đường về lá úa rơi mù mịt xa…
Chuyến xe đã ngừng lại dốc cầu, phía bên kia sáu vài mười hai nhịp chẵn… Có phải chăng mỗi nhịp cầu ấy giữ giùm tôi những khoảnh khắc của ngày xưa…
Hoài niệm tháng ngày ấy đã hóa trắng cõi lòng tôi...
Vàng úa cảnh thu lá chậm rơi
Huế mơ chiều cũ lối xa rồi
Ngang đò bến đợi ngày trông muộn
Nhẹ bước đường về gió thoảng vơi
Làng trước đến nơi xưa vọng nhớ
Sớm ngày mong bạn đón vui cười
Đan chân thả lại qua thềm dốc
Vàng úa lá thu cảnh đổi dời
Tôi vẫn chờ em trong miền vô định thức… ngày sẽ qua đi giấc mơ tồn tại,
phía bên kia nẻo về tương lại em vẫn chờ tôi đến… và tôi lại được nhìn nụ cười của em thêm một lần nữa.
Dời đổi cảnh thu lá úa vàng
Dốc thềm qua lại thả chân đan
Cười vui đón bạn mong ngày sớm
Nhớ vọng xưa nơi đến trước làng
Vơi thoảng gió về đường bước nhẹ
Muộn ngày trông đợi bến đò ngang
Rồi xa lối cũ chiều thăm Huế
Rơi chậm lá thu cảnh úa vàng
Ngược bến đò khuya, giấc mơ xưa say theo gió bạt ngàn, trong lòng thoáng mênh mang về dòng suối êm đềm chảy giữa mùa thu… mùa thu ngày xưa cũ.
Ta chờ em đến bờ suối vắng
Xanh xanh mặt nước vẫn bình yên
Buồn ơi, rơi nhé… về dĩ vãng
Vơi bớt lòng nhau một nỗi niềm
Vĩnh Lưu (Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp)
23.9.2012
Đã thấy dáng mùa thu trôi qua cửa sổ, tôi ngồi trên chuyến xe chiều về lại xứ Huế. Một thoáng mơ… hình như thấy em cười thật tươi cạnh bờ sông năm cũ. Em ơi, cõi mơ này tôi vẫn giữ lại được dáng hình em qua mấy mươi năm dài đăng đẵng với một cuộc sống biến động. Cõi lòng tôi bay theo từng chiếc lá vàng héo úa… Những ngọn bấc khô thổi vào mang
hơi lạnh đến tê người, có ai hay nỗi nhớ vẫn còn đây…
Nhớ xưa thăm Huế chiều thu
Đường về lá úa rơi mù mịt xa…
Chuyến xe đã ngừng lại dốc cầu, phía bên kia sáu vài mười hai nhịp chẵn… Có phải chăng mỗi nhịp cầu ấy giữ giùm tôi những khoảnh khắc của ngày xưa…
Hoài niệm tháng ngày ấy đã hóa trắng cõi lòng tôi...
Vàng úa cảnh thu lá chậm rơi
Huế mơ chiều cũ lối xa rồi
Ngang đò bến đợi ngày trông muộn
Nhẹ bước đường về gió thoảng vơi
Làng trước đến nơi xưa vọng nhớ
Sớm ngày mong bạn đón vui cười
Đan chân thả lại qua thềm dốc
Vàng úa lá thu cảnh đổi dời
Tôi vẫn chờ em trong miền vô định thức… ngày sẽ qua đi giấc mơ tồn tại,
phía bên kia nẻo về tương lại em vẫn chờ tôi đến… và tôi lại được nhìn nụ cười của em thêm một lần nữa.
Dời đổi cảnh thu lá úa vàng
Dốc thềm qua lại thả chân đan
Cười vui đón bạn mong ngày sớm
Nhớ vọng xưa nơi đến trước làng
Vơi thoảng gió về đường bước nhẹ
Muộn ngày trông đợi bến đò ngang
Rồi xa lối cũ chiều thăm Huế
Rơi chậm lá thu cảnh úa vàng
Ngược bến đò khuya, giấc mơ xưa say theo gió bạt ngàn, trong lòng thoáng mênh mang về dòng suối êm đềm chảy giữa mùa thu… mùa thu ngày xưa cũ.
Ta chờ em đến bờ suối vắng
Xanh xanh mặt nước vẫn bình yên
Buồn ơi, rơi nhé… về dĩ vãng
Vơi bớt lòng nhau một nỗi niềm
Vĩnh Lưu (Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp)
23.9.2012
Tôi đang ngồi trước ly cafe thơm phúc buổi sáng để thả hồn theo từng áng thơ _Thăm Huế chiều thu_không sót một câu một chữ...
ReplyDeleteVà tự hỏi ...do đâu tôi lại có hứng thú đọc hết bài thơ này như vậy...Có lẽ bởi bởi bài thơ mang nhiều hình ảnh và sắc THU....
Và cũng bởi bài thơ mang nhiều tính nhạc khá cao...nên tôi đã theo dấu chân tác giả suốt chặng đường về Thăm Huế..
của anh Nguyễn Chí Hiệp...Đến đây, tôi sực nhớ tới câu của ai đó nói: "Trong thơ có nhạc...trong nhạc có hoạ..và trong hoạ có mỹ nhân"..
Cám ơn anh Nguyễn Chí Hiệp đã cho thưởng thức một bài thơ với nội dung chất chứa một hoài niệm về một mùa Thu thật đẹp
[img]http://www.nhatvustudio.com/flash/cafe_100.gif[/img]
[img]http://www.nhatvustudio.com/flash/votay_01.gif[/img]