- tặng Ta, tặng Người, tặng Giấc quê xưa
Mảnh thơ gầy, chiều nay tôi viết lại
Chờ em về, ghép nhạc lên dòng Thương
Để vườn thưa, cành bí ươm hoa trái
Chút dịu vàng như mai nở quê hương
Hỏi cây mưa sao em cài lá khóc
Áng thu về, hoa nở để biệt ly
Sương Nguyệt Anh, mái trường xưa đen tóc
Sớm bạc mờ những ưu ái, bước đi
Trời bên kia, nắng vừa lên ngày sáng
Nẻo bên này, tôi khập khiễng mưa ngâu
Mỗi lằn ranh, Người biện bày vầng trán
Dải tóc hiền, từng sợi nhớ rưng sầu
Bến tha phương, dĩ vãng chiều gọi nhớ
Cỏ cây xưa sao lạ gốc hoàng hôn
Nhánh sông mờ, rồi phù sa tay với
Sóng chia phôi đã úa nỗi dập dồn
Chiếc võng đưa những niềm vui chóng vánh
Tuổi quá già, bè bạn cũng cách xa
Lá sầu đâu rớt hoài bên mương lạnh
Tiếng võ vàng, giá buốt hạt mưa sa
Ngón xanh mây, cát bụi mờ tay mỏng
Biết lòng ai có bấu víu thời gian
Mà kỷ niệm còn đây, soi chiếc bóng
Rũ muộn màng những đóa mộng chia tan
Màu tím nhạt, thương hoài cây bông giấy
Em dỗi hờn, chớ buồn trách đẩy đưa
Chốn quê xa, tìm trao cành mộng gẫy
Mỗi ráng chiều, ai khóc gọi tình xưa
Trường Đinh
UK, sương mù già 2025



