chiều tha phương, lênh đênh trên quán Tạm
một cây đàn, tiếng lòng gửi cố nhân
từng mỗi nốt vấn vương bờ dĩ vãng
lệ trao Người những ngấn nhớ ân cần
tôi bước đi một quãng đời thơ dại
đêm gối đầu quê mẹ nỗi mong chờ
ngày trở lại, buổi muộn màng ứa lỡ
khảy nhịp đàn, chỉ thấy mình chơi vơi
bóng chiều tàn, mưa râm ran lá khóc
góc bếp buồn, cha mẹ lẻ loi khuya
nhang khói cũ đã bạc màu tóc rối
cuối miền xa, đăm đắm cảnh chia lìa
hạt sầu rơi, khắc vào tim nghệ sĩ
mẹ khóc nhiều, mằn mặn cõi xa xôi
dòng ráo rứt, cha đầm đìa tri kỷ
để nhìn mình trên mộ vắng cô liêu
ôi bài thơ, ai viết bên trời vắng
ran rát lòng, nước mắt tiễn đưa nhau
Người thân yêu, Những bạn bè im lắng
đã chìm sâu trong bụi cát hình hài
nhạc trên thơ, tôi hát lời cỏ úa
dạt dào thương mỗi từng nốt, rưng rưng
biển sầu dâng như chim bay đồng lúa
gió mưa rào, thấm đẫm cả niềm đau
trước hẻm đời, đôi bàn chân dốc tuổi
đàn ướt vai, mòn mỏi bước trong mưa
mười ngón run, mảnh chiều trên phím nhạc
khảy cho mình chút giai điệu xa xưa
Trường Đinh
UK, sương mù già 2025

No comments:
Post a Comment