Mây bạt ngàn cuối chân đồi, nẻo vắng
Lá mưa bay, bong bóng nước hình hài
Sợi tóc đen hôm nào hoen màu nắng
Ngoảnh lại nhìn, tâm trí cũng phôi phai
Đồng cỏ xanh một đông về, tuyết trắng
Cõi chạnh lòng, nắm níu nốt nhạc thơ
Nghe vội vã dòng bùi ngùi, quạnh vắng
Thương đời mình chấp chới mãi ước mơ
Hạc vàng bay, lao xao chiều thơ ấu
Đôi cánh trời xanh thẳm, hót líu la
Gió ùa về, ký ức còn ghi dấu
Áo thơ ngây, cuốn sách tuổi ngọc ngà
Trăng lẻ bóng, giấc đời nghiêng ngả mộng
Đắm đuối nhìn, phù du gánh trên vai
Biển thơ xưa, ráng chiều soi làn sóng
Trên phím đàn, nốt nhạc đã dần phai
Bạn bè thân như chiều thu, xa lướt
Mỗi vui buồn giữa thế kỷ lớn khôn
Đời chen vai, thời gian lầm lụi bước
Tóc chạng màu, thương nhớ bóng hoàng hôn
Chốn quê nhà vời xa, ngày xưa ấy
Đã nghìn năm chiếc võng còn đong đưa
Lời mẹ ru những ầu ơ thức dậy
Dáng bụi gầy, tần tảo trong gió mưa
Tấm lịch cũ, úa màu theo năm tháng
Gió muôn chiều, thế giới cũng vàng khua
Tay rưng lạnh, tách cà phê buổi sáng
Có đậm đà thương nhớ nỗi già nua...
Trường Đinh
UK, sương mù già 2025

No comments:
Post a Comment