Tuesday, January 2, 2018

Khung Cửa Mùa Đông

Em ngồi bên khung cửa
ngoài kia gió lạnh đầy
mùa đông cùng nỗi nhớ
em ôm tròn trong tay

Trời vẫn còn chút nắng
mà lòng em lạnh se
làm sao cho đủ ấm
không có anh gần kề

Em vẫn là cô bé
ngày xưa anh đón đưa
rồi nghe em kể lể
chuyện tình mình trong mưa

Anh gọi em là nhỏ
em mĩm cười vu vơ
em nói anh nhớ đó
nhỏ một đời cho chừa

Em không còn nhỏ nữa
son phấn hồng trên môi
em ngồi bên khung cửa
nhìn tháng ngày êm trôi

Anh bây giờ xa lắm
em bây giờ bơ vơ
hồn sầu em trĩu nặng
nỗi nhớ thương đợi chờ.

Nguyễn Ngọc Tú Anh
Saigon, 02/01/2018

7 comments:

  1. Thêm một bài thơ hay nữa, hình minh họa cũng đẹp nữa, Ly Ly Nguyễn xinh xắn dễ thương ơi ...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hiiii, ngày mới mà được khen vầy quá xá vui nhe chị Từ Tú Trinh ơi! Chị cũng vui nhe chị dễ thương!

      Delete
  2. Hahaha, rõ ràng là HLP tặng cái áo cho Ly Ly, cái áo thì bình thường nhưng hay ở đây là ai mặc nó vào sẽ đẹp hẳn lên, thế vậy mà chẳng ai vào khen cái áo cả, cứ khen người đẹp Ly Ly thôi, thật bất công quá. Bài thơ 5 chữ thật hay. Nếu bắt chước anh chàng trong FB để khen thì nói là Ngũ ngôn tam thập (30) tuyệt nhưng mà tìm mãi chỉ thấy tam tuyệt là áo dài tuyệt, thơ tuyệt và người đẹp thì quá tuyệt luôn. Happy new year

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hihihi, có chứ, Anh Hải ơi, em có khen (áo đẹp) mà; em khen (hình minh họa đẹp), tức nhiên là (có cả người, có cả áo) nữa đó Anh Hải à ... Tú Trinh (hông có bất công) đâu Anh ...hihihí

      Delete
  3. Replies
    1. Áo thơ đẹp thôi không có khen người nha anh Trường Đinh, hahaha...

      Delete