Thursday, April 20, 2017

Về Lại Trường Xưa


Quá nửa đời quay trở lại trường xưa
Bạn bè cũ, thầy cô giờ đâu vắng ?
Trưa tháng sáu giữa sân trường đầy nắng
Phượng rơi đầy, thổn thức một tiếng ve…

Ta nhớ lắm những ngày còn rất trẻ
Nón che nghiêng, áo trắng với tóc dài
Chút tình nhỏ mong manh thời trẻ dại
Đã như sương tan vội dưới mặt trời…

Bạn bè ơi ! Ta thèm về quá đỗi
Sáng khai trường lất phất những hạt mưa
Nhớ xuân nào bên ánh lửa trại xưa
Nghe da diết tiếng đàn ai nhắn gởi.

Đã xa quá cả một thời nông nổi
Dấu chân quen bụi đỏ cuốn mù khơi
Ta mười bảy, rời trường xưa đi vội
Lòng nặng sầu chẳng biết kể cùng ai.

Mỗi lần nghe tiếng trống điểm sớm mai
Lại nhớ quá có một thời đã mất
Về trường xưa – quá nửa đời lận đận
Khắc khoải tìm hình bóng đã mù xa…

PHAN MẠNH THU (6/2008)


6 comments:

  1. Thơ hay lắm chị Phan Manh Thu ơi.

    ReplyDelete
  2. Bài thơ hay làm tôi nhớ lại kỷ niệm của chính mình.Khi chia tay bạn bè,đến bây giờ thì người còn người mất mà phượng đỏ cũng chẳng còn như trong sân trường ngày nào....
    Tất cả chỉ là quá khứ đầu nhung nhớ.

    ReplyDelete
  3. bài thơ về lại trường xưa của Phan Manh Thu rất hay , xin chúc mừng Mái trường rêu phong ko còn nữa, Thầy xưa bạn cũ đã đi rồi,

    ReplyDelete
  4. Cám ơn bạn đã chia sẻ, lời những bài hát của bạn cũng thật hay, mình đang đợi nghe nhạc của bạn. Chúc vui nhé.

    ReplyDelete