Sunday, December 4, 2016

Người Ơi Có Thấu


Người về đâu...người về nơi đâu?
Khói chiều sông lạnh bến giang đầu
Con thuyền cũ không về neo đậu
Bờ lau nằm mơ cánh buồm nâu

Người giờ đâu...biền biệt vó câu?
Vườn xác xơ cây cỏ buồn rầu
Dây tơ hồng héo khô bờ giậu
Hàng tre thưa mưa nắng dãi dầu

Gió bao mùa giá buốt canh thâu
Đàn đứt dây phím lỡ tơ sầu
Chim bỏ cội... lâu rồi mất dấu
Mây qua đèo... vời vợi ngàn dâu

Ta đợi người...đợi biết bao lâu
Thời thanh xuân nước chảy qua cầu
Sáo sang sông - nỗi buồn chôn giấu
Nắng phai rồi còn mỗi mưa ngâu.

PHAN MẠNH THU

Ảnh:

4 comments:

  1. "Ta đợi người...đợi biết bao lâu
    Thời thanh xuân nước chảy qua cầu
    Sáo sang sông - nỗi buồn chôn giấu
    Nắng phai rồi còn mỗi mưa ngâu."
    Hay lắm chị Phan Mạnh Thu ơi.

    [img]http://xn--nhppro-c3a1761d0fa.vn[/img]

    ReplyDelete
  2. Hahaha, đã trả lời Nhã Trúc là anh ở thành phố Arlington, TX hiệp chủng quốc Hoa Kỳ chẳng đi đâu cả.
    Bài thơ hay với mở đầu bằng những câu hỏi ướt át "Người về đâu...người về nơi đâu?
    Khói chiều sông lạnh bến giang đầu
    Con thuyền cũ không về neo đậu
    Bờ lau nằm mơ cánh buồm nâu"
    [img]https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRfbaJR7xALTH_nvc2Wwm5xY0TWeUgJjLkAsN513PTb_-OBsY2d[/img]

    ReplyDelete
  3. Bài này MT nói hộ dùm cô bạn học... 40 năm rồi vẫn không quên mối tình đầu, còn người đi thì biền biệt mù tăm. Cám ơn anh Hải và Ly Ly Nguyễn đã đọc thơ.

    ReplyDelete