Thursday, October 20, 2016

Công Viên Chiều Vắng


Bên đường vắng chiều nay buồn như lặng
Chỉ mình em bên ghế đá công viên
Anh có nhớ ngày nao mình chung bước
Nhặt lá vàng cùng ghép chữ thành thương.

Mưa ướt áo nhẹ rơi từng hạt khẽ
Sao thấy lòng cũng khẽ gọi tên anh
Hoa sứ trắng rụng rơi đầy sân vắng
Làm cây sầu mãi lưu luyến vấn vương.

Hàng dừa ven cũng nhìn em trìu mến
Trĩu lá dài như níu bước chân em
Ánh đèn đêm lẻ loi nơi góc tối
Rọi sáng hồn cạnh góc nhỏ đơn côi.

Trái sao vàng đang rụng cùng với gió
Như khoe mình cùng chong chóng tuổi thơ
Đan xen giữa cánh lá xanh màu nhớ
Để tìm về những ngày tháng xa xưa.

Có khi nào gió ngừng không thổi nữa?
Sao... chắc lặng buồn trông gió mãi thôi
Gió là gió làm sao ngưng thổi được,
Cũng như tình chắp đôi cánh yêu thương.

Ly Ly Nguyễn
Trà Vinh, viết ngày 17/07/2016





No comments:

Post a Comment