Saturday, September 29, 2018

MÂY NƠI ẤY

MÂY NƠI ẤY
(Viết về những thiên sứ của tôi)
Chiều vẫn lạnh, ngày vẫn trôi tự tại
Áng mây trời vẫn lãng đãng tìm nhau
Đỉnh núi cao, hay vực sâu thác chảy
Điểm giao hòa, bụi gặp cát. Có chăng?
Ba tư năm, vẫn lặng câm đồi vắng
Thông rì rào huyền thoại một tình yêu
Nắng mỉm cười, nắng nghiêng dáng liêu xiêu
Cười rạng rỡ như buổi chiều hôm ấy
Đời đẩy đưa hay thời cuộc xô đẩy
Bèo gặp mây hay cứ thế nên duyên
Bởi người thân, nên ôm lấy ưu phiền
Theo mây gió, mưa cao nguyên lạnh giá
Ba mươi năm, những ngày buồn đến lạ
Đến một ngày tiếng tích tắc lặng im
Môi cười mỉm, miền du miên người bước
Mong hội ngộ dáng thướt tha mĩ miều
Chiều hôm ấy, ngày mưa bay, thác đổ
Trắng tàn tro theo gió bụi bay về
Đỉnh núi cao cũng trầm mặc sơn khê
Thời gian chậm như lời thề còn mãi
Ba tư năm, những lời sầu khắc khoải
Đọng mắt môi, đốt cháy cả hồn thơ
Có dứt day, có đau đáu mong chờ
Có hụt hẫng giữa bốn bề cô lẻ
Mây nơi ấy, vẫn bình yên nắng nhẹ
Se lạnh hồn một chút giá chớm thu
Chiều sẽ trôi, điểm xuyết chút sương mù
Và phố vắng, đã xa rồi...Tịch lặng!
Châu Nguyễn
29.09.2018

1 comment: