Thursday, September 27, 2018

CÓ NHỮNG NGÀY BUỒN

CÓ NHỮNG NGÀY BUỒN
Có những hôm hoàng hôn nổi lửa
Tan tác mây, xé nát trái tim buồn
Này nhật nguyệt, chuyển giao thời khắc tới
Ngày lui dần để bóng tối phủ vây.
Nắng le lói, chút tàn phai níu vội
Vô tri người vẫn cứ thế dửng dưng
Chiều lạnh sương, cuộn từng dãi phong vân
Tim thảng thốt, ngày xa dần tay với
Có những hôm áng mây chiều đến tội
Chấp chới bay, nhớ lòng núi nghìn năm
Cơn gió xé, nao nao chiều bỗng chậm
Chậm bước chân, kéo chút nắng hoang tàn
Có những hôm biển xanh vỗ sóng ngàn
Rì rào tiễn, tiễn ngày dài nuối tiếc
Giấu trong lòng, lệ vẫn xanh biên biếc
Nắng ngu ngơ, theo cơn gió trở mình
Bóng hoàng hôn, một phút, đứng lặng thinh
Có ai thấy bóng chính mình nơi ấy
Nơi chiều hoang nắng hoen màu cỏ cháy
Ngày tàn phai, lệ biển chảy xuôi dòng
Thời gian đứng, đứng lặng cả thinh không
Hồn viễn xứ, khóc lặng câm ngày mất
Chiều hoàng hôn, trái tim người rất thật
Chìm biển sâu, tay buông mất lệ sầu
Có những ngày, ngắm mây trắng về đâu
Đan ánh nắng hứng tàn phai để đó
Chầm chậm thôi, kẻo lối chiều nắng đỏ
Giấu bàn tay, run nhè nhẹ, một mình.
Châu Nguyễn
27.09.2018

2 comments: