Friday, May 11, 2018

Màu Trắng Áo Em

Buổi chiều ra phố
Áo trắng em mang
Đi giữa hạ vàng
Mùa hoa vừa nở

Trông như nỗi nhớ
Gọi tình bao la
Anh về phố xa
Hồn em gió lộng

Con đường hoa mộng
Trải lá xanh màu
Bước này theo nhau
Bàn tay bối rối

Nắng vàng ngập lối
Trắng nỗi niềm em
Kỷ niệm êm đềm
Ngày qua phố lạ

Thương ngày nắng hạ
Thương cả tình ta
Chiều dẫu phôi pha
Vẫn màu áo trắng

Trinh nguyên màu nắng
Mùa tình thơm hoa...

Nguyễn Ngọc Tú Anh
Sài Gòn, 11/05/2018


6 comments:

  1. Ghé đọc Màu Trắng Áo Em, thơ hay, dễ thương như thi sĩ Ly Ly dễ thương vậy :), ngày vui thiệt nhiều nha (bé) Ly Ly... :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hiiii, dạ em cảm ơn chị Tú Trinh dễ thương nhiều nè! Ngày mới vui nhe chị! 😍😘

      Delete
  2. ghé thăm thơ trắng đẹp. chiều lu bu vui, Ly Ly mến...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hiiiii, dạ em cảm ơn thi sĩ Trường Đinh nhiều nha! Thứ 7 vui nha anh! 😊

      Delete
  3. Mầu trắng áo em dễ thương lạ và hình con nhìn cũng dễ thương lắm nhưng mà con bắt chước thầy chụp mấy tấm hình trông ngầu quá làm gì vậy? định để mấy giai nhìn sợ hả? Hahaha Người ta bảo trò giống thầy cả bầy tụi nó bỏ chạy. Thầy đùa cho vui, bài thơ dễ thương quá, ông nhạc sư Phạm Hùng Tuấn bảo thơ con có nhiều ý nhạc, thầy nghĩ anh Nhật Vũ thế nào rồi cũng lại cho ra một bài hay mới lạ. Thầy bên VN nên đành "pó thay" nói theo giọng mấy anh Tầu Lai

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hahaha, con khoái ngầu vậy đó thầy, ngầu cho người ta sợ chạy hết luôn! 😋😎

      Delete