Có bao giờ em nhìn thấy
anh không
vẫn lạc lõng nơi không
còn em nữa
ngày đã tàn, chiều loang
cơn nắng vỡ
hạ vẫn còn sao lại quá
heo may
mất nhau rồi khi vuột
khỏi tầm tay
em lặng lẽ giữa hai bờ
hư thực
anh lặng lẽ để cơn đau trở
giấc
và ngọn lửa âm thầm đốt
cháy cả lời yêu
kỷ niệm bây giờ đã hoá
xanh rêu
và tháng Tám trong anh
ngày sinh nhật gió
những cánh hoa vàng rơi
đầy trên đám cỏ
quà tặng nhau là đuổi
bắt truy tìm
anh đứng âm thầm như một
loài chim
nhìn đám mây xa giữa chiều
nắng muộn
khuất cả tầm nhìn chẳng
nhìn ra phương hướng
dẫu gió chẳng ngại ngùng
thổi buốt đường bay
cũng chẳng xóa hết buị
đường phủ nặng trên vai
anh điểm danh mình trong
ngày sinh nhật tuổi
chỉ một nỗi bàng hoàng
và giấc mơ chết đuối
những khao khát một thời
thả lỏng trôi xuôi
theo dòng sông trong đục
suốt một đời
mà bây giờ bắt cầu qua
không nổi
còn lại gì ngoài lời
kinh sám hối
khi tình yêu em là muôn
tiếng thở dài
kỷ niệm như hạt mưa rơi
qua kẻ ngón tay
anh nhặt mãi không làm
sao giữ lại
mùa xuân trong anh là
cánh đồng băng hoại
mùa hạ chưa qua mà đã
thấy thu vàng
mùa đông trong anh là
ngày tháng hoang mang
ru đời mình bằng trăm
điều không thể
giữa thế gian em vô cùng
nhỏ bé
trong tim anh em chật
chội đến vô cùng..!
Phạm Ngọc
16082017
"kỷ niệm như hạt mưa rơi qua kẻ ngón tay
ReplyDeleteanh nhặt mãi không làm sao giữ lại
mùa xuân trong anh là cánh đồng băng hoại
mùa hạ chưa qua mà đã thấy thu vàng." Lời thơ đẹp chất chứa nhiều tự sự. Anh PN đã viết với hư cấu nhưng đọc chẳng khác gì đang trong hiện thực. Cảm ơn anh đã chia sẻ bài thơ hay.
[img]https://homemakingfortheblackwoman.files.wordpress.com/2016/12/36965045-red-roses-images.jpg[/img]
"Giữa thế gian em vô cùng nhỏ bé
ReplyDeleteTrong tim anh em chật chội đến vô cùng."
Bài thơ hay quá.
"em lặng lẽ giữa hai bờ hư thực
ReplyDeleteanh lặng lẽ để cơn đau trở giấc
và ngọn lửa âm thầm đốt cháy cả lời yêu
kỷ niệm bây giờ đã hoá xanh rêu"
Tôi thích nhất cụm thơ này....Tuyệt vời anh Phạm Ngọc ơi !,,
Thks anh Nhật Vũ, anh Hải và Ly Ly! Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ!
ReplyDelete